coda của bánh mì

250 25 1
                                    

(1) Coda trong âm nhạc là ký hiệu quan trọng giúp nhạc sĩ đánh dấu phần kết của bài hát. Ngoài ra, dấu Coda còn giúp các nhạc sĩ phối hợp tốt hơn khi chơi nhạc trong một nhóm. Với ký hiệu này, người chơi có thể chuyển đổi chỗ đứng và tiết tấu một cách nhanh chóng và thuận tiện, tạo ra những bản nhạc đa dạng và đầy sáng tạo.

Đến mùa xuân năm sau, Tin Pan Alley 2 mở cửa trở lại.

Cửa hàng mới nằm cách xa nơi tập trung mỹ thực của Đại lộ Đệ Tam, kề sát khu dân cư cũ, là một toà nhà cải tạo cũ và thấp. Vương Nhất Bác trồng một số loại rau và thảo mộc ở sân sau, trồng cả táo nữa - nhưng năm đầu tiên có lẽ sẽ chưa ra quả ngon nhất.

Trên bức tường sơn mới treo bằng khen thiếp vàng được đóng khung cho vị trí đứng nhất trong cuộc thi làm bánh, ở hạng mục nướng bánh ngọt, món thắng cuộc là bánh tart táo caramel truyền thống. Bên cạnh bằng khen là bức ảnh chụp chung của Vương Nhất Bác và giám khảo cuộc thi: Vương Nhất Bác trên ảnh rõ ràng hơi dè dặt, cầm cúp vàng thắt ruy băng, đứng thẳng tắp, dáng vẻ này khiến cậu trông trẻ hơn, mà ông lão cười tít mắt mặc áo khoác kẻ sọc cầu kỳ đang đứng bên cạnh. Dưới ảnh là một trang được cắt ra từ tạp chí đánh giá mỹ thực nổi tiếng, trưởng ban giám khảo cuộc thi làm bánh thường niên đã bình luận về tác phẩm đoạt giải:

"Những ngày đầu tôi mới vào nghề, đã từng thử làm bánh chanh, tôi đã nghiên cứu nhiều lần về hương vị và kết cấu, vẫn không thu được kết quả hài lòng, khoảng thời gian này trôi qua nửa năm, thất vọng và chán nản khiến tôi muốn quên đi ý tưởng này trong một thời gian. Bước ngoặt xảy ra trong chuyến về miền quê không định trước, tôi đã được thưởng thức món bánh chanh hoàn mỹ, là món bánh ngọt do người yêu chủ trang trại làm cho anh ta. Kỹ nghệ không phải điều quan trọng nhất, chiếc bánh có thể được tạo ra ở một trang trại bình thường, tất cả mỹ vị đến từ sự trải nghiệm hương vị mộc mạc và sự quan tâm chăm sóc. Khi tôi biết ý tưởng của bánh tart táo này cũng xuất phát từ một chuyến đi đến nông trang, không khỏi khiến tôi nhớ đến câu chuyện của nhiều năm trước. Táo vẫn luôn khiến người ta dễ dàng liên tưởng đến quế, đến hương liệu của mùa thu, nhưng đầu bếp bánh ngọt đã từ bỏ triệt để các phương pháp quen thuộc, cậu ấy đã tìm thấy sự kết hợp không phổ biến nhưng vô cùng thích hợp với táo, như cam quýt, chanh, bơ nung chảy. Bánh tart táo này sử dụng loại phương pháp cổ từ đầu thế kỷ 20, lại có rất nhiều kết hợp trông vô cùng táo bạo, thậm chí rõ ràng có điểm tuỳ ý. Nó là buổi trình diễn của rất nhiều khuynh hướng cảm xúc đa dạng, giao hoà của sự đối chiếu và đan xen, là buổi diễn tấu của dàn nhạc giao hưởng: Táo nướng chậm, táo nướng tươi mới, bánh xốp hơi dẻo và vỏ giòn, dùng ngay với chút caramel và kem Bavarian(1). Cuối cùng tôi vẫn muốn nói, kỹ thuật không phải điều quan trọng ở đây - đây là món bánh tart táo bạn có thể phục chế trong căn bếp nhà mình, tất cả vẻ đẹp của nó hoàn toàn nằm ở sự tôn trọng tuyệt đối với vị ngon nguyên bản, lòng nhiệt tình, sự chân thành, gần gũi, hương vị ý nghĩa mang đến cảm giác ấm áp của gia đình, khiến cậu ấy trở nên khác biệt, xuất sắc và danh xứng với thực."

(2) Kem Bavarian, crème bavaroise hoặc đơn giản là bavarois là món tráng miệng bao gồm sữa trứng nấu chín làm từ trứng và gelatin hoặc isinglass, trong đó kem đánh bông được gấp lại.

Thôi được, là giọng điệu nói mãi không dứt trong mấy cuốn xuất bản điển hình về mỹ thực cao cấp.

Mặt tiền giờ đã lớn hơn, ngoài những loại bánh mì thủ công tươi không đa dạng lắm như thường lệ, tiệm còn phục vụ bữa chính với thực đơn đơn giản, trước bữa ăn luôn được lên món với chiếc giỏ nhỏ đựng bánh mì Sourdough ngon tuyệt, cắt thành từng lát dài nửa inch. Đương nhiên bạn cũng có thể yêu cầu đừng cắt, một miếng lớn được bọc trong chiếc khăn vải màu be, lót trong giỏ nhỏ, vẫn còn âm ấm khi bày lên bàn, dùng tay bẻ mà ăn, chẳng cần phết bơ cũng rất ngon.

Vương Nhất Bác bỏ căn nhà cho thuê trên gác xép, chuyển đến nhà Tiêu Chiến, hành lý của cậu không nhiều, nhưng sách dạy nấu ăn quả thật rất nặng, chuyển xuống tầng dưới tiêu tốn rất nhiều sức lực. Hiện giờ cậu cũng thường xuyên nướng bánh mì cho Tiêu Chiến, bánh mì nhà làm rất tuỳ ý được nướng trong chảo gang lớn. Phần lớn thời gian, cậu còn làm đủ loại thử nghiệm nấu nướng kỳ quái, từ công thức nghiên cứu trong cuốn sách nấu ăn cổ, "Chuẩn bị một con lươn lớn, cắt thành khúc, mỗi khúc 3 cm. Sau đó cho lươn vào đáy nồi, thêm rượu trắng, muối, tiêu, hành tây thái mỏng, mùi tây, cỏ xạ hương, vỏ quế và chút tỏi...". Tiêu Chiến ăn một cách thích thú, sau đó kiên nhẫn nói với Vương Nhất Bác "Tỏi trong món này có thể bằm nhuyễn hơn chút..." Tiếp theo anh nhúng bánh mì vào bát súp, ăn sạch sẽ.

Sau khi Penny rời khỏi Tin Pan Alley, cô cùng A Kỳ bắt đầu tập trung quản lý xưởng sản xuất bia của bọn họ, đứa con của họ đến vào mùa thu năm trước, sẽ chào đời vào đầu hạ. Mà A Kỳ dự định thử làm rượu táo vào mùa thu năm nay, bọn họ thỉnh thoảng vẫn đặt mua Pretzel. Penny đã giới thiệu bạn mình đến tiệm làm barista, cô ấy cao chẳng giống Penny chút nào, thích pha latte socola hạt phỉ. Hơn nữa vì hiện giờ trong tiệm còn phục vụ bữa chính, trong bếp có thêm trợ lý, bọn họ gọi Vương Nhất Bác là master, nhưng cậu vẫn rất dễ xấu hổ như trước.

Thời gian này, vừa qua giờ ăn trưa, Tiêu Chiến thấy một vị khách bước vào tiệm. Đây là một người đàn ông trung niên để tóc dài và bộ râu xồm xoàm, mặc chiếc áo len lông mịn có hoa văn Alpaca. Trông như dân hippie, nhưng ông ấy có vẻ rất hoà nhã. Tiêu Chiến thấy vị khách hỏi Vương Nhất Bác đang sắp xếp giỏ bánh mì "Làm phiền rồi, sư phụ, bánh mì Sourdough ở đây làm có ngon không?"

"Không tệ nha, tự chúng tôi rất thích." Vương Nhất Bác trả lời ông.

"Vậy có thể nói cho tôi biết, nguyên liệu trong bánh mì Sourdough của các cậu không?"

"Ừm, vô cùng đơn giản, nước, muối, bột mì và men tự nhiên, chỉ vậy thôi."

"Ừm, đúng, chính là vậy! Là bột mì gì? Có tẩy trắng hay không? Kích cỡ hạt? Quá trình sàng lọc?"

"Là bột xay bằng cối đá rất đặc biệt, chúng tôi tìm rất lâu mới tìm được."

"Ồ, vậy được tôi muốn một bánh mì Sourdough, đừng cắt lát... Bánh tart táo bên kia trông cũng rất ngon, gói cho tôi hai cái, cảm ơn!"

Vương Nhất Bác gật đầu, mở túi giấy kraft lớn. Bây giờ là ba giờ chiều, mùi bánh mì tươi ra lò thoang thoảng trong bếp, nếu bạn từng ngửi được mùi hương này, có lẽ vĩnh viễn chẳng có cách nào quên.

Hoàn chính văn.

*Đoạn đối thoại về lươn lấy từ "Froth on the Daydream" của tác giả người Pháp Boris Vian.

Lời tác giả:
Thứ Năm là một ngày tốt lành, vậy nên tiểu thuyết thoát ly thực tại của tôi đến đây đã kết thúc, tuy hầu như mọi động cơ đều để trốn tránh cuộc sống, nhưng rất hy vọng đã mang lại cho bạn chút hơi ấm nho nhỏ của bánh mì tươi.

Cảm ơn đã đọc những điều nhảm nhí của tôi, xin cúi đầu chào, có duyên gặp lại!

Còn 2 chương phiên ngoại sẽ hoàn toàn văn🎉

[ZSWW - Edit] Nước, Muối, Bột mì và MenNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ