Chương 3

25.8K 589 18
                                    

Bác sĩ tới khám tâm lí cho bé

Đồ ăn đã được hâm nóng xong, anh đặt lên bàn cho cậu. Hôm nay có món mì với tôm siêu ngon ( không phải mì tôm nha mấy bác, mì ở hình nền chuyện nha mấy bác ). Anh đưa cho cậu đôi đũa rồi lại quay lại hí hoáy làm việc khác, anh đang làm thạch trái cây cho cậu, nghe thấy tiếng đũa rơi liên tục anh quay ra nhìn cậu. Cậu đang khó khăn trong việc cầm đũa với chiếc càng tôm to đùng của mình. Anh thấy thế nhẹ nhàng bảo cậu :

" Em cởi găng tay ra, ăn xong rồi đeo lại được không "

" Khôngg, em là con tôm ngon nhất thế giới, càng của em cũng rất ngon đó không thể bỏ được "

Thấy khuyên không được nên anh đành lấy lại đôi đũa đổi cho cậu cái dĩa để dễ cầm hơn, nhưng cũng chẳng khá lên mấy. Chẳng biết đã qua bao lâu, bụng cậu cũng đã kêu lên cậu đành tự cởi bỏ càng tôm của mình ra để ăn đã. Cậu cầm dĩa lên ăn ngon lành nhưng thấy súp lơ xanh ở bên cạnh cậu gạt gạt đi muốn gạt súp lơ ra khỏi đĩa, nhưng không may đã bị anh phát hiện.

" Bé An, em đang làm gì đó? "

" Em..em không muốn ăn súp lơ đâu " - Cậu bĩu môi nhìn anh, đẩy cái đĩa mì sang bên anh.

" Vậy anh bỏ một nửa đi rồi em ăn một nửa nhé " - Anh cũng không trách cậu mà bỏ một nửa súp lơ ra.

" Khônggg, bỏ hết đi "

" Vậy ăn một miếng thôi được không? "

" Chỉ ăn một miếng nhỏ thôi "

" Rồi rồi, đây một miếng nhỏ cho em " - Anh để một miếng súp lơ nhỏ lên đĩa cho cậu rồi đưa đĩa về phía cậu.

Cậu ăn ngon lành, ăn xong thì đưa bát cho anh rửa. Chợt cậu nhớ ra điều gì đó, đi ra phía anh đang rửa bát kéo kéo nhẹ vest của anh ( ảnh còn chưa thay đồ nha mọi người ).

" Bé An, em cần gì sao? " - Anh rửa bát xong quay qua hỏi cậu.

" Muốn mua tôm bông "

" Tôm bông ở đâu? Để khi nào anh đưa em đi mua nhé "

" Muốn mua bây giờ "

" Bây giờ luôn sao, thế em thấy tôm bông ở đâu anh ra ngoài mua cho em nhé "

Thế rồi anh ra ngoài mua tôm bông cho cậu, nhưng cậu đâu biết anh ra ngoài tìm bác sĩ tâm lí tới khám cho cậu luôn. Cậu ngồi trên sopha vừa chơi game vừa ăn hoa quả trước khi đi anh gọt cho cậu, thoải mái hưởng thụ cuộc sống sung sướng này.
___________________________________________

Rất lâu sau đó anh mới về, đi về với anh còn có một nữ bác sĩ tầm 50 tuổi nghe nói là người trong nghề lâu năm chỉ cần nhìn qua hành động là biết người ta đang mắc bệnh tâm lí gì, trên đường đưa bác sĩ tới nhà khám cho cậu, anh cũng đã trao đổi qua với bác sĩ vấn đề của cậu, bác sĩ cũng cảm thấy kì lạ vì chưa có bệnh nhân nào có bệnh tâm lí mà từ cọc cằn thô lỗ thành hay khóc lóc tính cách càng ngày càng giống con nít cả.

Anh vừa mới mở cửa vào nhà, đã thấy cậu vùng vằng chạy tới bên anh đòi ôm. Anh cúi xuống ôm cậu lên, cậu rúc vào cổ anh trách cứ anh tại sao giờ mới về. Mặt mũi đã tèm lem nước mắt hình như nãy lại vừa khóc xong.

Tra nam bỗng thành mít ướt!! (Song Tính)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ