Ngoại truyện cuối

7.9K 292 27
                                    

Những ngày về già..<3

Mặc dù ngoài trời đang mưa rào nhẹ, nhưng anh và cậu vẫn mang ô ra công viên đi dạo chỉ vì bỗng nhiên cậu muốn ra ngoài đi dạo một chút. Anh và cậu cũng đã già cả, hai người cũng đã có nếp nhăn, nhưng tình cảm thì chỉ có tăng chứ không có giảm. Cặp đôi già che ô cho nhau, đi chầm chậm trong công viên vắng vẻ.

" Em muốn ngồi ghế " - Cậu nắm lấy bàn tay gày gò của anh.

" Ghế ướt, chúng ta không thể ngồi " - Anh vẫn như ngày nào, vẫn nhẹ nhàng nói với cậu.

" A..đúng rồi..em quên mất "

" Chúng ta cùng trở về nhà nhé " - Anh nắm lấy tay cậu, để vào trong túi áo của mình sưởi ấm cho cậu.

" Dạ "

Cặp đôi già lại chầm chậm đi về nhà.Nếu như là anh hồi còn trẻ đã lái xe vèo vèo đưa cậu về nhà, nhưng anh đã già rồi anh thích nhưng lúc hai người đi bên cạnh nhau chậm rãi trở về nhà như thế này.

Về đến nhà, pha cho nhau một cốc cacao nóng rồi ngồi cạnh nhau, cùng xem lại cuốn album hồi mới cưới rồi những tấm ảnh gia đình 3 người đi chơi cùng nhau.

" Đây là anh mà đúng không? Hình mờ quá " - Cậu nhíu mày, cố gắng nhìn kĩ tấm ảnh trên album.

" Em quên đeo kính rồi " - Anh chậm rãi mở hộp kính lão, lấy kính ra đeo vào cho cậu.

" A..em quên mất.. " - Cậu cười cười, lộ rõ những nếp nhăn trên khuôn mặt nhỏ.

" Đây là Tôm hồi mới lên tiểu học, còn đây là em đang đưa con tới trường này " - Anh cũng đeo kính của mình lên, chỉ cho cậu từng tí một.

" Còn đây là..? " - Cậu chỉ vào một tấm hình và hỏi anh.

" Cái này..anh cũng không nhớ rõ " - Anh cố gắng nhớ lại khoảnh khắc chụp tấm ảnh trong album nhưng hình như anh đã quên mất rồi.

Cậu nhìn anh, rưng rưng nước mắt. Không kìm được mà để cho vài giọt nước mắt lăn xuống má.

" Em sao vậy, sao lại khóc vậy em " - Anh đưa bàn tay gày gò do bệnh tật của mình lên má cậu, lau nước mắt cho cậu.

" Anh..trí nhớ của chúng ta đã không còn tốt nữa..em sợ.. " - Nói đến đây cậu bỗng nghẹn lại. Cậu và anh đã sống cùng nhau rất lâu rồi, nên anh không hỏi cậu cũng biết cậu đang sợ gì.

" Không cần sợ, dù có thế nào anh vẫn sẽ nhớ em nhớ hình dáng, dọng nói của em anh sẽ không bao giờ quên em " - Anh ôm cậu vào lòng, cơ thể già yếu của anh vẫn rất ấm áp rất an toàn với cậu, cậu thoải mái dựa vào anh.

" Anh..em yêu anh..rất yêu anh.. " - Cậu rúc vào lồng ngực anh như thời còn trẻ, nhưng chỉ khác rằng lồng ngực của anh bây giờ đã gầy yếu.

" Ừ, anh cũng yêu em mãi mãi yêu em " - Anh hôn lên mái tóc của cậu, xoa xoa đôi tay vẫn trắng xinh như ngày nào nhưng đã nhăn nheo của cậu.

" Anh..khi nào anh rời đi nhớ cho em đi với nhé..em..em không muốn ở lại một mình đâu.. " - Hai mắt của cậu đã đỏ lên, nhưng cậu vẫn cố kìm nước mắt.

Cậu vừa mới phát hiện ra bí mật của anh, anh mắc một căn bệnh rất khó chữa và cũng rất khó qua khỏi nhưng anh đã giấu cậu và cũng giấu tất cả mọi người tự mình chịu đựng hơn tháng rồi. Cậu chỉ vô tình phát hiện ra, lúc biết được cậu đã khóc rất nhiều. Cậu biết thời gian bên anh đã không còn nhiều nữa, cậu muốn quãng thời gian còn lại sẽ luôn ở gần với anh.

Tra nam bỗng thành mít ướt!! (Song Tính)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ