Bữa cơm đoàn viên vốn nên hòa thuận vui vẻ tan rã trong không vui.
Cha Jeon nổi giận mà đuổi Hoo Chun ra khỏi nhà, thấy Jeon Jungkook cũng mất khẩu vị Kim Taehyung cũng liền đứng dậy lên tiếng chào hỏi với mẹ Hoo Chun, hai người về nhà trước.
Sau đó không bao lâu, Jeon Jungkook liền nhận được tin Hoo Chun đăng kí kết hôn với Min Ha, nghe gã nói Min Ha không muốn làm kết hôn rầm rộ, hai người chỉ đơn giản nhận giấy hôn thú, chuyển tới ở chung, coi như là chồng chồng hợp pháp. Jeon Jungkook cậu cũng không nghe ra sự vui sướng từ giọng gã chỉ bình thản cứ như chuyện kết hôn này chỉ đơn giản giống như ăn bữa cơm vậy.
Vào ngày sinh của Jeon Jungkook, Kim Taehyung như con ruồi không đầu đi qua đi lại ngoài phòng sinh, lo lắng đến suýt quên cả nhịp thở. Cho đến khi tiếng khóc vang lên từ phòng sinh, tiếng khóc "Oa... Oa..." như trút được gánh nặng trong lòng mọi người, mẹ Kim cầm lấy tay cha Kim, không kìm lòng được mà nói: "Không sao rồi, không sao rồi..."
Khi bác sĩ Naji bế em bé nhỏ đi ra từ phòng sinh, Kim Taehyung cúi đầu nhìn thoáng quá tiểu bảo bối rồi ngay lập tức hỏi tình hình em bé lớn nhà mình: "Jungkook sao rồi? Em ấy không sao chứ?"
"Jungkook không sao, con yên tâm đi, cậu ấy sắp được chuyển ra rồi." Bác sĩ Naji bế tiểu bảo bối đến trước mặt Kim Taehyung: "Chúc mừng con nha, là một Alpha."
Kim Taehyung cẩn thận đón tiểu bảo bối, mẹ Kim bước lên trước nhìn cháu nhỏ, có phần kích động mà nói: "Thật là giống con khi còn bé đó."
Kim Taehyung có chút buồn bực hỏi: "Hồi bé con xấu như vậy?"
Mẹ Kim liếc Kim Taehyung một cái: "Con nói gì đấy, trẻ con vừa mới sinh có thể đẹp bao nhiêu? Chờ khi nào lớn lên sẽ dễ nhìn."
"Mẹ, mẹ bế cháu đi, con đi xem Jungkook."
Sau khi tiểu bảo bối thuận lợi chào đời, Kim Taehyung đặt tất cả tâm tư của mình lên người nhỏ kia, hắn cứ nghĩ đến vẻ mặt của cậu đau đến trắng bệch trước khi đưa vào phòng sinh, hận không thể thay cậu chịu tất cả đau đớn.
Vừa mới đặt tiểu bảo bối vào tay mẹ Kim thì đã ngay lập tức Jeon Jungkook được đẩy ra từ trong phòng sinh, khuôn mặt tĩnh lặng tái nhợt vẫn còn chút mồ hôi. Kim Taehyung đi tới bên cạnh cậu, nhẹ nhàng nắm chặt tay cậu: "Jungkook."
Jeon Jungkook mệt mỏi gắng gượng mở hai mắt ra, khuôn mặt Kim Taehyung mơ hồ trong tầm mắt lúc sáng lúc tối, muốn vươn tay xác nhận người trước mắt không phải là tưởng tượng, mới phát hiện toàn thân đều vô lực.
Kim Taehyung cảm giác được ngón tay cứng nhắc cậu giật giật, lập tức ngầm hiểu, hắn nắm bàn tay trắng nõn kia áp lên má: "Tôi ở đây với em."
Jeon Jungkook mơ hồ phát ra hai tiếng từ đôi bôi khô nứt: "Em bé..."
"Em yên tâm đi, em bé nhỏ rất tốt." Kim Taehyung nhẹ nhàng đắp chăn lại cho cậu: "Em ngủ một giấc thật ngon trước đi, khi nào em tỉnh lại, tôi sẽ để em nhìn con."
Có lẽ là do tình phụ tử, Jeon Jungkook kiên trì phải nhìn thấy tiểu bảo bối, cậu chớp mắt một cái, hai con ngươi ươn ướt mang theo sự khẩn cầu, cho dù ai nhìn cũng không đành lòng từ chối.
BẠN ĐANG ĐỌC
VKOOK-Hôn Luyến [ABO] H+
Hayran KurguThể loại: điềm văn, ABO, H+, hiện đại, niên thượng, cưới trước yêu sau, sinh tử , trầm ổn ôn nhu giáo sư công X ngoan ngoãn học sinh thụ. Tác giả gốc:Bất Đái Sáo Đích Kiện Bàn Editor: .cà phê sữa. "Tôi thích em, thích đến nỗi chỉ hận không thể mỗi...