Chương 12: Yoshiwara ngày tuyết đỏ

247 35 14
                                    

Bọc quanh khu phố đèn đỏ là con hào được canh gác nghiêm ngặt. Thứ vỏ trứng gói gọn cái thơm ngọt của lớp nhân béo ngậy, đối với những vị khách lãng du nơi đây giống như một thánh đường hoạt động theo quy tắc nghiêm ngặt, các kỹ nữ không thể ra khỏi khu vực khi chưa được phép và những ai muốn vào trong cũng phải sở hữu giấy thông hành.

Ren từng nghe nhiều về Yoshiwara khi còn là một đứa trẻ.

Phần lớn kỹ nữ tại đây đều bị bán từ các gia đình nghèo khó tại những vùng nông thôn rất xa, hoặc đơn giản hơn lũ trẻ là vật tế, nhiều đứa còn non trẻ lắm thơ ngây. Đã sớm rơi vào chốn lầu xanh, bị bán làm nô lệ, những căn nhà thổ khoát lên mình lớp áo giả tạo lộng lẫy cứ thế đón đưa bao vị khách phương xa.

Dẫu loài người gần bước vào thời hoàng kim, bọn chúng vẫn phải gánh chịu loại số phận hèn mọn.

Toàn thể chúng sinh ghê sợ ngài.

Tồn sinh dưới sự kiểm soát của ngài ... Hỡi nguyền vương Ryomen Sukuna.

Nơi ánh sáng siết chết dòng sông máu.

Một đứa nhóc khoảng chừng tám tuổi tóc đen dài đến đầu gối. Nó lặng lẽ hướng mắt đến chỗ hắn.

Sukuna từng nghĩ về Ren như một con nhóc loài người kì lạ, giữa thuở loạn lạc bọn loài người quỳ rạp dưới chân hắn, đều đặn dâng tặng hắn vài sinh vật bậc thấp tham lam giữ lấy cái mạng rẻ mạt. Nơi mà việc phân biệt giữa quỷ với người còn khó gấp vạn lần.

Bọn chúng mục ruỗng cùng cực, thối nát đến tận xương, sẵn sàng vứt bỏ đồng loại yếu thế đem lợi ích lên đầu.

Mong muốn sống còn đánh thức loại bản năng được thần linh ban tặng.

Đứa nào đứa nấy khi nhìn thấy mặt hắn đều run rẩy hoảng loạn, gào thét đến chói tai. Sau cùng đầu chúng đứt lìa, bị giẫm nát, óc thịt tanh tưởi bám đầy dưới đất để côn trùng giòi bọ gặm nhắm, và ánh mắt yếu nhớt đầy khống khổ của chúng mở trừng lên cay xè hoen màu máu.

Luôn làm hắn thỏa mãn khác thường.

Hắn ta đang hụt hẫng sao? Khi chẳng có gì hiện hữu trên gương mặt ảm đạm của nó, Ren đến từ gia tộc nguyền sư nhiều đời theo thờ phụng hắn, rằng nó là trưởng nữ tiếp theo của lũ loài người thấp hèn mà hắn khinh rẻ. Hắn nghĩ đến những đứa trẻ luôn cúi gằm mặt xuống mỗi lần hắn dợm bước, rằng lũ động vật chui rúc nơi hang tối chẳng muốn ra ngoài.

"Mày là con gái của lão? Ha nhìn khó coi hệt lão ta."

Đứa nhỏ chưa từng có cảm giác sợ, nó được giáo dục như thế. Ngài là thần còn nó là sâu bọ, sâu bọ thì rõ là chẳng bao giờ có quyền được chống lại thần. Vốn dĩ tâm nó chết từ cái hồi còn sống lận. Con bé dập đầu mấp máy môi phát ra từng con chữ nó phải đọc đi đọc lại, mỗi tháng mỗi năm. Trải qua bốn mùa xuân hạ thu đông vài năm cũ.

"Tôi là Ren Hisan trưởng nữ đời thứ tám sở hữu dòng máu Huyết nguyền sư thuộc thế hệ nối tiếp, từ nay đảm nhiệm trọng trách phục vụ ngài."

Huyết nguyền sư nguyện thề hiến dâng dòng máu trinh trắng gửi đến ngài.

Nếu ngay cả tuyết trắng cũng được nhuộm màu, có lẽ ngài ấy lại vô tình xuống tay.

(JujutsuKaisen) Vạn kiếp nguyền ngườiNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ