Chương 300: Tự sát cũng vô dụng

48 2 0
                                    

Lạc Thanh Hàn nhìn hai hình thù kỳ dị trên đèn lồng, suy nghĩ thật lâu mới nói.

"Nàng đây là vẽ...một quả trứng chiên?"

Tiêu Hề Hề tức giận nói: "Đây là một con thỏ!''

Lạc Thanh Hàn thực sự không nhìn ra, nàng không phải chỉ vẽ một vòng tròn nhỏ bên trong một vòng tròn lớn sao?

Sao có thể là thỏ được?

Hắn nhìn nàng bằng ánh mắt như đang nhìn những đứa bé bị sa sút trí tuệ. 

"Chỉ cần nàng vui là được."

Tiêu Hề Hề cảm thấy kỹ năng hội hoạ của mình bị sỉ nhục.

Nàng tức giận nói: "Nếu biết như vậy, thiếp đã không thèm đem đèn lồng cho Ngài xem."

Lạc Thanh Hàn thở dài.

Hắn cầm lấy đèn lồng, cầm lấy cây bút lông bên cạnh lên, tuỳ tiện vẽ thêm vài nét.

Trong nháy mắt, hai vòng tròn liền biến thành một chú heo con ngây thơ.

Tiêu Hề Hề không phục: "Rõ ràng là một con thỏ, tại sao Ngài lại đổi nó thành một con heo?"

Lạc Thanh Hàn đặt bút xuống, trả lại đèn lồng cho nàng, nghiêm túc nói: "Vật giống như chủ."

Tiêu Hề Hề: "..."

Nàng cảm thấy chính mình bị thao túng.

Lạc Thanh Hàn sai người mang tới nước ấm, rửa sạch tay, chậm rãi nói: "Ta bảo nàng tới đây, là có việc muốn nàng giúp."

Tiêu Hề Hề: "Có chuyện gì ạ?"

Lạc Thanh Hàn liếc nhìn Triệu Hiền.

Triệu Hiền hiểu ý, hắn đứng ở cửa, hướng ra bên ngoài ra lệnh.

"Đem người vào."

Ngay sau đó Ngọc Lân Vệ mang theo hai người bước vào.

Tiêu Hề Hề nhìn sang, phát hiện một trong hai người là tên thái giám hôm qua, người đã cố gắng đẩy nàng xuống sông.

Còn người còn lại thì nàng chưa thấy qua, không quen biết.

Triệu Hiền giải thích nói: "Người này là người bên cấm quân, tên là Lư Vận, tối hôm qua tự tiện xông vào phòng thay đồ của Bích Quế Các quấy rầy đến Đoạn lương đệ. Thái Tử điện hạ đã điều tra rõ lai lịch của hắn."

Tiêu Hề Hề ngay lập tức hiểu ý của Thái Tử.

Thái Tử muốn nàng hỗ trợ điều tra vụ án!

Tiêu Hề Hề ôm đèn lồng đi đến trước mặt của Lư Vận, cẩn thận quan sát khuôn mặt của hắn.

Lư Vận vẫn mặc bộ quần áo hôm qua, quần áo nhàu nhĩ và hai tay bị trói đằng sau lưng.

Bởi vì bất an, nên hắn trằn trọc cả đêm không ngủ, trông rất phờ phạc.

Hắn thoạt nhìn khoảng hai mươi tuổi, còn khá tuấn tú, nhưng Tiêu Hề Hề đã quá quen với vẻ đẹp Tiên tư ngọc sắc* của Thái tử, nên yêu cầu về ngoại hình của nàng đã cao hơn rất nhiều, vì vậy nàng không nghĩ rằng người đàn ông trước mặt mình là quá đẹp.

Quý phi lúc nào cũng muốn được lười biếng - Truyện chữ (2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ