Chương 364: Sẽ không quay đầu

36 3 0
                                    

Trần Lưu Vương nhìn khuôn mặt giống hệt mình khi còn trẻ, thái dương ướt đẫm mồ hôi, trong lòng ông càng cảm thấy phức tạp.

Sở dĩ ông sủng ái Cừu Lỗi là vì một phần Cữu Lỗi giống ông lúc nhỏ, phần khác là do lúc nhỏ sức khỏe của Cừu Lỗi đã không tốt.

Cừu Lỗi là sinh non, khi mới sinh ra đã bị bệnh nặng, đại phu nói có lẽ hắn sẽ không sống được bao lâu.

Trần Lưu Vương lo lắng đứa con trai thứ hai của mình sẽ chết trẻ nên đã mang nó theo và tận tay nuôi nấng.

Cảm xúc phát triển dần dần thông qua việc ở chung.

Ông dành nhiều thời gian cho con trai thứ hai hơn hai người con trai còn lại, cho nên tình cảm của ông dành cho con trai thứ hai đương nhiên sâu sắc hơn hai người con trai còn lại rất nhiều.

Ông rất hiểu rõ tính cách của Cừu Lỗi, Cừu Lỗi từ nhỏ đã kiêu ngạo và hống hách, hắn khẳng định không cam lòng phục tùng cho người khác, cho nên ông mới nghĩ đem vị trí Vương Thế Tử cho Cừu Lỗi.

Nhưng ông không ngờ rằng sau khi đệ đơn yêu cầu phong tước Vương Thế Tử lên lại luôn không có hồi âm.

Mà Thái Tử lại đến quận Trần Lưu ngay lúc này.

Trần Lưu Vương không chắc chắn về ý tứ của Hoàng Thượng, vì vậy ông chỉ có thể án binh bất động, xem Thái Tử muốn làm gì trước.

Trần Lưu Vương thu hồi suy nghĩ, nhẹ giọng nói: "Ta nghe nói con ở tiệc chiêu đãi khiêu khích Thái Tử?"

Cừu Lỗi không khỏi có chút bực bội khi nghĩ đến cảnh mình thua Thái Tử, hắn ậm ừ: "Không phải khiêu khích, con chỉ muốn tranh tài với Ngài ấy một chút mà thôi."

"Con nên có thái độ tốt hơn với Thái Tử, cho dù không thể lấy lòng Ngài ấy, ít nhất cũng không thể đắc tội."

Cừu Lỗi không kiên nhẫn nghe mấy lời nói này, hắn nói: "Con biết, những chuyện này không cần lo lắng. Hiện tại phụ vương chỉ cần an tâm dưỡng bệnh là được."

Trần Lưu Vương đột nhiên quay sang nói chuyện khác.

"Sự tình của Vinh Cơ, con có biết không?"

Cừu Lỗi khó hiểu: "Biết cái gì? Vinh Cơ không phải bị bệnh nên mới bị đuổi đi sao?"

Trần Lưu Vương yên lặng nhìn hắn, không nói gì.

Cừu Lỗi bị nhìn đến có chút chột dạ, hắn tránh đi ánh mắt của phụ vương, nhỏ giọng nói: "Sao phụ vương lại nhìn con như vậy? Có chuyện gì thì cứ nói đi."

Trần Lưu Vương: "Chuyện xảy ra với Vinh Cơ chỉ có lần này. Ta không muốn chứng kiến ​​những chuyện như thế này xảy ra một lần nào nữa."

Cừu Lỗi liền bùng nổ khi nghe điều này.

Hắn nhảy dựng lên, hét lớn: "Phụ vương có ý gì? Phụ vương nghi ngờ con đã làm gì đó sao?!"

Trần Lưu Vương: "Ta không quan tâm con đã làm gì, sự việc kết thúc ở đây. Ta đã phái người đưa Vinh Cơ đi, cũng đã an ủi A Thịnh, đừng làm thêm chuyện không cần thiết nữa."

Đôi mắt của ông dường như có thể nhìn thấu mọi thứ, nhìn thấy rõ ràng những khúc mắc trong lòng Cừu Lỗi.

Trong lòng Cừu Lỗi có chút hoảng sợ.

Quý phi lúc nào cũng muốn được lười biếng - Truyện chữ (2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ