Chương 358: Lãnh khốc vô tình

34 4 0
                                    

Ở trong cung, mỗi người trong lòng đều cất giấu quá nhiều toan tính, bọn họ chỉ lo nghĩ đến bản thân mà không nghĩ tới kết quả sẽ ảnh hưởng đến người khác như thế nào.

Tiêu Hề Hề trở thành ngoại lệ duy nhất.

Chỉ có nàng là người duy nhất không có bất kỳ chủ nghĩa vị lợi nào mà chỉ đơn thuần đứng ở vị trí của Thái Tử và suy nghĩ mọi việc từ quan điểm của hắn.

Cũng chính vì như thế, chỉ có nàng mới có thể cảm nhận được những cảm xúc đen tối ẩn chứa trong lòng Thái Tử.

Tiêu Hề Hề tiến đến trước mặt hắn, nịnh nọt nói: "Vì thần thiếp đã trả lời tốt như vậy, Ngài tha cho thần thiếp, không thuộc Kinh Kim Cương nữa, được không?"

Lạc Thanh Hàn: "Được."

Tiêu Hề Hề vui mừng khôn xiết, đang định vui mừng thì nghe thấy Thái Tử nói tiếp.

"Nàng không cần học thuộc Kinh Kim Cương cũng được, dù sao không ăn thịt cũng không chết đói, cho nên cũng không có gì to tát."

Tiêu Hề Hề đột nhiên lại trở nên yếu ớt: "Sao không thể ăn thịt chứ?"

Lạc Thanh Hàn: "Muốn ăn thịt thì phải tụng kinh."

Tiêu Hề Hề: "Ngài thật lãnh khốc vô tình!"

Lạc Thanh Hàn nhàn nhạt đáp: "Ừ."

Tiêu Hề Hề không còn cách nào khác ngoài cầm sách kinh lên lần nữa và tiếp tục đọc thuộc lòng một cách đau đớn.

Làm tiểu lão bà cũng thật khó, không những phải hầu hạ người khác, ăn, ngủ, tắm rửa mà còn phải học tụng kinh như một hòa thượng.

Nếu việc này vẫn còn tiếp tục, trong tương lai nếu nàng không làm tiểu lão bà nữa, thì nàng vẫn có thể làm một ni cô.

Nàng lại có một cách khác để kiếm sống.

Xe ngựa quay về Vân Thành.

Tiêu Hề Hề vén rèm xe nhìn ra ngoài, thấy dọc đường có rất nhiều cửa hàng, trong đó có rất nhiều quán ăn.

Nàng ngửi thấy mùi thức ăn liền hét lên: "Dừng xe! Ta muốn đi mua đồ ăn!"

Lạc Thanh Hàn cau mày: "Nàng muốn ăn gì, thì về bảo ngự trù làm là được. Đồ ăn bên ngoài không sạch sẽ."

Tiêu Hề Hề ôm cánh tay hắn, nũng nịu cầu xin: "Thần thiếp khó có một chuyến tới Vân Thành, muốn ăn một ít đặc sản, ngự trù làm thì lúc nào cũng có thể ăn, nhưng đặc sản nơi này không phải lúc nào cũng có thể được ăn, Ngài để thần thiếp đi thử đi."

"Đừng quên, nàng còn chưa học thuộc lòng Kinh Kim Cương nên chưa thể ăn thịt."

Tiêu Hề Hề: "Không thành vấn đề! Thần thiếp muốn mua một chút gì đó để ăn, Kinh Kim Cương nói sau đi!"

Lạc Thanh Hàn phớt lờ nàng.

Tiêu Hề Hề trực tiếp lao tới, ôm lấy cổ hắn, cọ sát vào người hắn.

Nàng thậm chí còn thổi vào tai hắn.

Lỗ tai của Lạc Thanh Hàn tương đối nhạy cảm, hơi thở ấm áp phả vào tai hắn, lập tức khiến hắn có cảm giác tê dại như điện giật.

Quý phi lúc nào cũng muốn được lười biếng - Truyện chữ (2)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ