Vận may hôm nay thật không tệ! Điền Chính Quốc đắc ý.
Cậu đảo mắt, lại hỏi "Anh đặt bàn chưa?"
Kim Thái Hanh nghiêm mặt nói bừa "Chưa."
Điền Chính Quốc "Nhà hàng đó khó đặt bàn lắm! Nếu mà bây giờ anh vẫn chưa đặt, thì chắc chắn không đặt được nữa đâu."
Kim Thái Hanh tỏ ra khó xử "Vậy sao."
Điền Chính Quốc nhiệt tình "Hay là, chúng ta ghép bàn nhé?"
Anh rụt rè "Thế có làm phiền đến cậu không?"
"Phiền gì chứ? Bình thường Tiểu Lưu cũng không hay ăn cùng tôi, giờ có người ăn cùng thật tốt."
Kim Thái Hanh nở nụ cười "Tôi sẽ trả tiền cơm."
Chính Quốc khoát tay "Không cần, ghi sổ là được."Kim Thái Hanh "Thế ngại lắm."
Điền Chính Quốc nhíu mày "Đừng khách khí vậy chứ."
Trong mắt Kim Thái Hanh toàn là ý cười "Tôi muốn mời cậu."
Tai Chính Quốc khẽ run, nhưng cậu cũng không nghĩ nhiều. Kim Thái Hanh vốn là người biết cách ứng xử, chủ động mời khách là chuyện rất bình thường.
Thang máy ting một tiếng, báo đã xuống đến tầng một.
Tiểu Lưu ngay lập tức lên tiếng "Em đi lấy xe."
Dương Sâm cũng nói y hệt.
Điền Chính Quốc và Kim Thái Hanh cùng lúc ứng tiếng.
Lại nói, sau khi Tiểu Lưu vội vàng chạy ra ngoài, liền gấp gáp gọi điện đến Lan Đình "Alo, đặt giúp tôi một bàn!""Anh Lưu, hiện tại, chỗ chúng tôi..."
"Bàn xếp thêm cũng được, làm ơn giúp tôi với!"
Tiểu Lưu tuy không biết tại sao Điền Chính Quốc muốn mời Kim Thái Hanh ăn cơm, nhưng thân là trợ lí đa năng, cậu nhất định phải giải quyết xong chuyện này.
Đầu kia hơi khó xử.
Cùng lúc đó, Dương Sâm cũng gọi tới số điện thoại của quản lí nhà hàng Lan Đình "Phiền hủy bàn giúp tôi."
"Vâng, tôi sẽ làm ngay!"
Thế là, bạn học Tiểu Lưu nơm nớp lo sợ chờ được câu trả lời thuyết phục.
"Thật trùng hợp, anh Lưu, vừa đúng lúc có khách hủy bàn, tôi sẽ sắp xếp cho anh ngay."
Tiểu Lưu thầm nghĩ, đúng là may mắn, nếu không thì chẳng phải mất mặt muốn chết? Cậu vội nói "Cảm ơn, cảm ơn!"Sau khi lo liệu ổn thỏa, Tiểu Lưu gừi tin nhắn cho Điền Chính Quốc, cậu đáp trả bằng biểu tượng giơ ngón tay cái.
Ra đến cửa, Điền Chính Quốc nghĩ muốn ngồi cùng xe với Kim Thái Hanh, nhưng lại không tiện mở miệng.
Do dự mãi, làm Kim Thái Hanh phải chủ động đề nghị "Chúng ta đi cùng xe nhé?"
Hai mắt Điền Chính Quốc sáng bừng.
Khóe miệng Kim Thái Hanh hơi nhếch lên, giải vây giúp cậu "Dù sao cũng đến cùng một nơi, không nên lãng phí."
Điền Chính Quốc thuận theo lời này nói "Đúng đúng, tiết kiệm là một phẩm chất đạo đức rất tốt!"
Dương Sâm lái xe, Tiểu Lưu ngồi trên ghế phụ đằng trước, còn Kim Thái Hanh và Điền Chính Quốc thì ngồi sau.
Xe Kim Thái Hanh rất rộng, ghế đôi phía sau còn được tách ra để đặt bàn trà ở giữa. Trên bàn trà có một tập văn kiện và một chiếc laptop dòng Surface Book. (*)
[Surface Book: Một dòng laptop của Microsoft, được đánh giá là sự thay thế khá ổn cho Macbook của Apple.]
Điền Chính Quốc không đồng ý nói "Ngồi xe mà xem cái này cái kia hại mắt lắm."
Anh đáp "Ừ, sau này không xem nữa."
Cậu cảm thấy giọng điệu này là lạ, nhưng không thể nói rõ là lạ chỗ nào. Có điều, người ta đã nghe lời như thế, cậu cũng không tiện nói nhiều thêm nữa.
Mặc dù không gian rộng rãi, cậu ngồi được một lúc đã thấy hơi căng thẳng.
Kim Thái Hanh mở miệng, ngữ điệu thoải mái giống như dòng nước gột rửa tinh thần con người "Hôm nay biểu hiện của cậu rất tốt."
Điền Chính Quốc ngây người.
Anh lại nói "Đừng cố gắng phối hợp với máy quay, cậu cứ làm việc của mình, rồi để máy quay tự theo cậu."
Điền Chính Quốc giờ mới hiểu: À, hóa ra là nói việc quay thử à... Khụ khụ.
Sau khi thở phào nhẹ nhõm, cậu lại thấy có phần hưng phấn "Cố Khê sắp mắng chết tôi rồi, còn nói mặt tôi trát thạch cao, cương cứng như tượng."
Kim Thái Hanh nói "Tôi thấy khá là, khá là..." Anh hơi ngừng, không nói ra từ dễ thương mà đổi thành "Cuốn hút."
Những lời này của anh phần lớn là nói thật. Vì anh đã nhìn mà không dứt ra được, nên cũng có thể coi là có sức cuốn hút.
Đời này Điền Chính Quốc chưa từng được ai khen như vậy, nhất thời quên cả thẹn thùng "Cũng, cũng được thôi."
Kim Thái Hanh lại nhẹ nhàng nói thêm một ít về kĩ năng diễn xuất.
BẠN ĐANG ĐỌC
( Taekook - Chuyển Ver) // Hệ thống không yêu thì đi chết đi !!!
FanfictionTrong thế giới giải trí có rất nhiều người nhưng Kim Thái Hanh lại là người mà Chính Quốc không thích nhất do cảm tưởng hắn giống người đạo đức giả. Với vẻ ngoài hòa nhã ôn nhu nhưng thực chất lại vô cùng dối trá, lời nói ra không thể nghe nổi dù c...