31

36 3 0
                                    

"…"

Cho dù anh hoàn toàn không hề cóđộng tác muốn đứng dậy rời đi, nhưng Bạch Lộc vẫn vô thức túm lấy ống tay áo anh, sau đó giữ chặt cánh tay, không cho anh đi.

Thái Từ Khôn ôm lấy eo cô, ghé gương mặt tuấn tú lại sát hơn, bờ môi mỏng gần như kề sát mặt cô, hơi thởấm áp: "Chẳng lẽ vừa rồi người nhắn tin cho anh không phải là em?"

Bạch Lộc không nói lời nào, bị anh ôm vào lòng mà cảm thấy toàn thân mềm nhũn. Một lúc sau vẫn không biết nên nói gì, cô thật sự không muốn phá vỡ sự bình yên ấm áp này.

Cảm giác này khiến người ta an tâm giống như chim về tổấm vậy.

Cô không lên tiếng, giọng nói khàn khàn mập mờ của anh sát bên tai: "Nếu không nói là anh hôn em đấy, nhé?"

Bạch Lộc đang định mở miệng, kết quả, vừa mới nghiêng đầu côđã bị anh cúi xuống hôn.

Bị hôn đột ngột khiến toàn thân cô lập tức nhũn ra, ngoan ngoãn ngồi im trong vòng tay anh. Tư thếôm ngồi lại quá mức thân mật, gần như khiêu chiến với tất cả năng lực giác quan của cô.

Anh càng hôn càng đắm đuối. Bạch Lộc chậm rãi nhắm mắt lại, đang định thửđáp lại thì chợt cảm thấy tay mình bị anh nâng lên.

Cô mở mắt ra, nhìn thấy anh đang đặt tay cô lên cổáo mình, ánh mắt lúc hôn cô lặng lẽ khiêu khích.

Giống như anh đang nói: Có bản lĩnh thì cởi đi.

Ánh mắt này làm Bạch Lộc rung động đến ngay cả xương cốt cũng muốn nhũn ra.

Tay côđể yên trên cổáo anh một lúc lâu cũng không chịu cởi. Anh càng ôm cô chặt hơn, chặt đến không thể tách rời, môi lưỡi mềm mại tiếp tục quấn quýt.

Cho đến khi cô khó thở dựa vào ngực anh, tay vô thức siết chặt cổáo sơ mi của anh. Cách lớp quần áo màđầu ngón tay cô cũng có thể cảm nhận được nhiệt độ trên người anh.

Cả hai kiếp người, kiểu dây dưa mập mờ này, rũ bỏ tất cả phòng bị màđắm chìm trong vòng tay nhau chính là một điều vừa lạ lẫm lại vừa mong đợi đối với cô.
Chưa bao giờ cô rung động thế này.

Trong lúc Bạch Lộc bối rối, anh đã luồn tay vào quần áo cô. Lòng bàn tay anh ấm áp mơn trớn từng sớ thịt trên người cô. Làn da nóng bỏng như có lửa cháy lan cảđồng cỏ, thiêu đốt cô từng chút một…

Đột nhiên toàn thân Bạch Lộc run lên, bất chợt mở bừng mắt ra. Cô nhìn thấy đôi mắt đen sâu như biển cả của người đàn ông.

Ban ngày cô bận rộn làm số liệu và văn kiện, ngồi miết trong văn phòng bất động sản cùng với phòng tài liệu. Lúc này đây, cô bỗng dưng cảm thấy trên người mình có mùi thật khó chịu.

Nghĩ mình vẫn chưa tắm rửa, cô vội vàng đẩy anh ra. Kết quả, anh lại đặt cô lên giường dễ như trở bàn tay!

Bạch Lộc thở hổn hển, gương mặt sạch sẽ trắng nõn không cách nào che giấu được sự động tình và màu sắc đỏ ửng: "Đây là nhà họ bạch… Không phải Ngự Viên… Hay là chờ khi nào về Ngự Viên…"

Thái Từ Khôn hoàn toàn không có ý định cho cô cơ hội lùi bước, tiếp tục hôn đắm đuối không ngừng. Anh còn nhân lúc cô không đề phòng, cởi quần áo của cô xuống gần nửa người.

[KunLu]gió ấm chẳng bằng anh thâm tình Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ