Sau khi xuất viện vài ngày, Kang Taehyun về nhà gặp mặt bố mẹ, có chuyện muốn nói. Woo DahAhn thừa biết là chuyện gì, tuy nhiên bà cũng không làm cách nào ngăn cản hắn. Nếu là điều Kang Taehyun thực sự muốn làm, bà có doạ đoạn tuyệt như năm đó, hắn cũng không còn sợ nữa.
Năm họ mới yêu nhau, Woo DahAhn lập tức phản đối, nói hắn yêu em thì đừng gọi bà là mẹ. Vậy mà, hoá ra bà đánh giá thấp tình yêu của hai người họ, Kang Taehyun thà bỏ nhà đi chứ không chia tay Beomgyu. Phải mất một khoảng thời gian khá dài, bà mới gọi được hắn về nhà.
Kang Taehyun cúi đầu xin lỗi bố mẹ hắn cùng Lim Hanyoung rồi nói.
"Bố, mẹ, con yêu anh Beomgyu. Con sẽ kết hôn với anh ấy, con chỉ thông báo như vậy, nếu bố mẹ không vui con sẽ rời khỏi căn nhà hiện tại, tới sống cùng anh ấy. Mười năm qua con biết bố mẹ không thích Beomgyu, nhưng con không thể sống thiếu anh ấy. Vậy nên, cho dù bố mẹ không đồng ý, con vẫn sẽ lựa chọn hạnh phúc của mình, cả đời này ở bên anh ấy."
"Còn Hanyoung, chúng ta ly hôn đi. Anh xin lỗi vì làm lỡ thanh xuân của em. Nhưng nếu chúng ta cứ tiếp tục, cả hai sẽ đều đau khổ. Anh sẽ lo đầy đủ cho mẹ con em."
Lim Hanyoung nhìn hắn cười nhạt, lo đầy đủ ư? Cô đâu cần hắn phải lo? Cuộc đời này cũng không phải có mình hắn làm cô rung động. Đúng, Lim Hanyoung yêu hắn thật, nhưng bản thân cô không thể để mình một lần nữa thua Choi Beomgyu như vậy!
"Anh trả lời cho em biết, có một khoảnh khắc hay một phút giây nào, anh thích em hay có tình cảm với em chưa?"
Kang Taehyun lạnh lùng đáp.
"Chưa từng!"
"Được, vậy thì tôi cũng không cần thấy có lỗi với anh. Ngày Choi Beomgyu đưa anh đến bệnh viện, là anh ta đưa anh tới nhà trước nhưng tưởng không có ai ở trong nhà nên đã quay lại đón anh. Thật ra là hôm đó tôi ở nhà, nhưng anh với anh ta cứ mãi nhớ về nhau, tôi cũng phải tìm kiếm một người che chở được cho tôi. Xin lỗi, đứa nhỏ này cũng chưa chắc đã là con anh!"
Kang Taehyun vậy mà không hề tức giận, trông hắn còn nhẹ nhõm hơn, khiến trái tim Lim Hanyoung chợt nhói đau. Anh ta, không yêu cô tới mức chuyện như vậy, cũng không hề quan tâm!
"Vậy thì tốt, em hãy sống hạnh phúc nhé!"
"Anh!"
Được thôi, em sẽ sống thật hạnh phúc bên người ấy, dù người em yêu là anh...
Anh ta cũng sẽ nuôi nấng đứa bé này thật tốt, dù nó là con anh...
Đó là điều duy nhất và cuối cùng, tôi làm để chuộc lỗi với Choi Beomgyu, xin lỗi vì khiến anh ta đau khổ. Xin lỗi vì đã quyến rũ anh, Kang Taehyun!"
Bố của hắn theo dõi cuộc trò chuyện nãy giờ, bây giờ ông mới lên tiếng. Ông không phải kẻ độc đoán, cũng không muốn phải cắt đứt quan hệ với con trai mình. Nếu Kang Taehyun thực sự yêu Choi Beomgyu nhiều tới vậy, ông cũng chỉ có thể xuống nước, đồng ý với hắn.
"Taehyun này, con đưa Beomgyu về nhà sống cũng được!"
Woo DahAhn nghe vậy liền nhảy dựng lên.
BẠN ĐANG ĐỌC
taegyu • mình chia tay đi |chuyển ver| • ABO
Fanfiction✔️Chuyển ver đã có sự đồng ý của tác giả ✔️Fic gốc: SOOJUN| Choi Soobin x Choi Yeonjun| MÌNH CHIA TAY ĐI (au: juniemei) ------------------------------------------ "Em... thực sự hết yêu tôi rồi" "Lớn rồi, là sẽ không còn được hôn nữa sao?" "Taehyun...