14.

1K 105 9
                                    

"Hyunsuk, chào buổi sáng."

Choi Hyunsuk lạnh mặt nhìn gương mặt tươi cười của ai kia đứng bên ngoài cửa, còn đang thơm nức mùi súp cua của quán đồ ăn sáng gần trường. Cậu không nhìn thêm lần hai, vô tình đóng sầm cửa kí túc lại.

Mẹ nó chứ, mới sáng ra đã gặp quỷ.

Từ sau cái hôm như hài kịch ở canteen kia, Park Jihoon giống như tiến hoá thành một tuýp keo chó thượng hàng. Ngày ba bữa sáng trưa tối, đúng giờ xuất hiện trước mặt cậu. Hôm thì bánh bao, hôm thì đồ Âu, hôm thì oden. Riêng buổi chiều sẽ là những món ăn vặt tốt cho sức khoẻ bà bầu. Dù bị cậu chửi cho vào mặt hay ăn đánh, hắn vẫn mặt dày mặt dạn xuất hiện.

Choi - đau tay, đau đầu, nhưng không xử lí được - Hyunsuk: "..."

Bên ngoài lại vang lên tiếng gõ cửa.

"Hyunsuk ơi, mở cửa. Anh đem đồ ăn đến này."

Da gà da vịt của cậu nổi lên tận óc, mặt nhăn như khỉ. Thằng quỷ yêu chết tiệt từ hôm đó lại đây cứ như bị ma nhập, sến súa đến độ cậu cứ lại gần hắn là chỉ muốn nhét giẻ vào cái mồm kia để hắn không thốt ra được câu nào kinh thiên động địa nữa. Nhưng hắn dường như không chịu chút đả kích nào, hôm sau lại có trò mới còn khiến cậu buồn nôn hơn cả hôm qua.

Đúng lúc này, Asahi ngậm bàn chải đánh răng vô tình đi ngang qua, lại vô tình nghe thấy được cuộc đối thoại một ngoài một trong của đôi oan gia.

Asahi: "..."

Cậu buồn cười nhưng mà không dám cười.

Nhân danh bạn cùng phòng của Choi Hyunsuk, hàng ngày cậu vinh dự được chứng kiến những trận cãi nhau thành cuộc rượt đuổi chăm bà bầu mới nhú khó tính như ma vô cùng gian nan. Không thiếu lần Asahi bị mua chuộc bằng mấy túi đồ ăn vặt, bị bắt làm gian thần mang đồ ăn vào cho cái cậu nhỏ Omega khó chiều kia, và nhận lại cái nhìn đầy ai oán của Choi Hyunsuk. Cậu khổ mà chẳng dám kêu lấy một câu, đành lấy việc hóng dưa ra làm thú vui của bản thân. À quên, ăn vặt chung với Kim Doyoung nữa.

Được cái, đồ ăn vặt đàn anh Park mua ngon thật.

Chỉ có điều sáng nào cũng thật ồn ào.

Asahi nhìn bạn cùng phòng tức giận mở toang cửa, giật lấy túi đồ ăn trên tay người ta rồi đóng sầm cửa lại, lần thứ hai. Không biết cánh cửa có thể chịu được cuộc đưa đẩy tình yêu này bao lâu đây. Hôm qua Kim Doyoung về còn thấy bản lề đã hơi nong ra rồi. Cậu lục tìm trong danh bạ, chuẩn bị gọi cô quản lí kí túc xá lên thay cửa mới cho bọn họ.

Choi Hyunsuk điên tiết đặt mạnh hộp súp cua nóng hổi xuống bàn. Liệt nữ sợ triền lang. Cậu càng tức giận hắn lại càng mặt dày. Sau cùng, cậu vẫn cứ là thua trước mức độ khủng bố của tuýp keo chó không biết đã cút đi chưa bên ngoài cửa. Xị mặt ngồi phịch xuống ghế, không tình nguyện mở hộp đồ ăn ra.

Đây là cậu ngại lãng phí đồ ăn thôi nhé!

Súp của cái quán đối diện trường cậu rất nổi tiếng, ngon, giá rẻ, đa dạng thể loại. Đặc biệt là súp cua, súp nấu nóng hổi mỗi sáng, gia vị nêm nếm vừa đủ, thịt cua tươi được hầm mềm kết hợp với rau củ thái nhỏ. Ngay cả Choi Hyunsuk không thích ăn hải sản mà cũng thỉnh thoảng đổi món qua bữa.

• hoonsuk • pheromoneNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ