Chương 48: Anh đưa em về nhà

2.8K 91 33
                                    

Sự xuất hiện đột ngột của Lương Tùng Đình vẫn khiến Úc Thanh Chước rất vui, thậm chí còn quên cả sợ hãi.

Lương Tùng Đình muốn đợi về nhà rồi tính sổ với anh, Úc Thanh Chước cười tủm tỉm gật đầu, trả lời với âm lượng mà người xung quanh khó mà nghe thấy được, "Chắc chắn phải tính rồi, anh Đình đừng không tính đấy nhé."

Làm lành rồi có khác, cái gì cũng dám nói.

Úc Thanh Chước nói với Lương Tùng Đình xong thì khều khều Triệu Trạch Như đang ngồi bên cạnh hắn, hỏi: "Sao nào, có muốn uống nữa không?"

Triệu Trạch Như nghe vậy thì bật cười, "Úc Thanh Chước cậu trẻ con thế hả? Lần đầu tiên tôi thấy cái vẻ cáo mượn oai hùm của cậu đấy."

Úc Thanh Chước không để bụng chuyện bị y giễu cợt, quay sang hỏi Lương Tùng Đình: "Anh Đình, anh uống thay em à?"

Lương Tùng Đình chỉ nói một chữ: "Uống."

Ngồi trước mặt ba mẹ nên Triệu Trạch Như thức thời không thi uống với hắn, quay đầu ân cần chăm sóc bạn gái y, giả vờ giỏi như thể người vừa nãy kì kèo rót rượu cho Úc Thanh Chước không phải là mình.

Trong bữa ăn Lương Tùng Đình nói chuyện rất tự nhiên với tất cả mọi người gồm cả Úc Thanh Chước, hắn thậm chí còn không buồn che giấu vài động tác thân mật với anh như véo nhẹ sau gáy hay nắm tay anh ở dưới bàn. Khi nhân viên múc canh cho hắn, hắn nhận lấy bát canh nhưng lại đưa cho anh ăn trước.

Lát sau đứa cháu nhỏ chạy tới quấy lấy Úc Thanh Chước muốn anh ôm một cái, vừa bế lên thì bé bèn cựa quậy uốn éo trong ngực anh. Lương Tùng Đình nhanh tay lẹ mắt cầm bát canh để sang một bên, tránh cho canh nóng đổ vào hai chú cháu.

Những hành động thẳng thắn này không hề gây cảm giác khó chịu, trái lại khiến cho mọi người đều cảm thấy yên lòng.

Triệu Sĩ Minh, mẹ Triệu và Úc Tô đâu có ai là không biết cách đánh giá người khác, bọn họ còn đều là người thân của Úc Thanh Chước, vậy mà Lương Tùng Đình vẫn có thể chịu được mấy cặp mắt sáng như đèn pha đang cầm kính lúp soi xét hắn.

Ăn xong Úc Thanh Chước bế cháu gái ra sofa chơi iPad và xem heo Peppa. Bấy giờ Úc Tô và Lương Tùng Đình cách nhau một ghế trống, hai người bắt đầu ngồi chuyện trò.

Úc Tô hỏi hắn: "Tại sao cậu đồng ý quay về với Thanh Chước?"

Dường như chỉ khi ở bên Úc Thanh Chước thì Lương Tùng Đình mới có thể vui cười, hiện tại không có anh ở đây, hắn lại biến trở về người đàn ông lạnh lùng.

Câu trả lời của hắn làm Úc Tô bất ngờ, hắn nói: "Là thứ em ấy muốn thì em đều sẽ cho."

Úc Tô sửng sốt, lát sau cô mới chầm chậm nói: "Cảm ơn cậu, Tùng Đình."

Lương Tùng Đình khẽ lắc đầu, không biết ý của hắn là không có gì hay là cô không cần phải cảm ơn hắn vì điều này.

Thoạt nhìn hắn và Úc Thanh Chước đều không giống kiểu người sẽ ôm mối tình sâu đậm với một người mãi mãi, nhưng kể từ lúc cả hai bị hấp dẫn bởi nhau, từ nhỏ đến giờ đều chưa từng thay lòng.

[ĐM] Tựa Như Sự Dịu Dàng Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ