Chương 34

1.4K 92 2
                                    

Vu Mông Mông nhớ tới sự việc ở phòng thay đồ, lá gan cũng lớn hơn.

“Chuyện trong phòng thay đồ tôi còn chưa tìm anh tính sổ, anh lại không biết xấu hổ tra hỏi tôi. Nói trước, đàn ông của anh, tôi không, có, hứng, thú!”

Nói như vậy chắc nhớ rõ rồi chứ? Khỏi lo cô giành trai với hắn nữa nhé.

Người kia bị một câu "đàn ông của anh" làm cho mơ hồ, rồi lại thấy cô chọc chọc ngực hắn.

Sư Chi Phó sửng sốt, ngay sau đó tà mị cười, ánh mắt đảo quanh môi cô.

“Làm gì nóng nảy thế? Hay là cô muốn.... tiếp tục?”

Vu Mông Mông không dự đoán được hắn còn có thể đùa giỡn. Cô mạnh mẽ đập vào vai hắn một cái.

“Anh định giở trò gì? Muốn chơi thì chờ tôi tắm xong lại chơi tiếp.”

Vốn dĩ trước đó cô còn đau đầu vì cái trò bá tổng đè người, nhưng biết đâu hắn tính sai nước cờ thì sao? Vậy nên người hắn muốn đè thật ra không phải cô mà là vị bá tổng kia.

Vu Mông Mông lúc này xem như hiểu ra một chút. Giữa Sư Chi Phó và Nhậm Thành, chỉ sợ Sư Chi Phó mới là công, còn Nhậm Thành chính là thụ. Biết đâu do Nhậm Thành bị Sư Chi Phó..... này nọ..... từ đó mới bị bẻ cong không chừng.......

“Mông Mông ~, kẹo que của tôi ăn cũng rất ngon, cô có muốn nếm thử không........”

Sư Chi Phó không quản Vu Mông Mông nói gì nữa, hắn đột nhiên ghé sát vào tai Vu Mông Mông, phả ra hơi thở cực nóng khiến cho cô rùng mình một trận......

Vu Mông Mông vội nhắc nhở bản thân giữ tỉnh táo. Hắn chính là yêu tinh muốn lấy mạng cô, không thể để hắn mê hoặc.

“Ai thèm ăn kẹo que của anh. Anh tránh ra, nói chuyện thì nói chuyện, ở gần như vậy làm gì?”

Nếu bị Nhậm Thành thấy được khẳng định lại hiểu lầm chồng chất hiểu lầm...... Vu Mông Mông chợt giật mình. Tên bạch liên hoa này thật sự quá trà xanh, hắn dám có ý tứ này. Thấy cô không đụng chạm tới bọn họ, hắn liền tính kế.... để Nhậm Thành giết cô!

Cô thở phì phì trừng hắn, tựa như hắn đã làm một chuyện không thể tha thứ.

“Được, không ăn thì thôi. Tối hôm qua cô thích ăn cua lắm mà, hôm nay tôi gọi người mang tới cho cô nhé.....” Sư Chi Phó nắm lấy tay cô, tinh tế vuốt ve.

Mắt Vu Mông Mông sáng lên, ngay sau đó lại tối sầm xuống. Cô dùng ánh mắt vô cùng hoài nghi đánh giá hắn. Bỗng nhiên xum xoe, tất có vấn đề. Tên này bụng toàn ý xấu, lại không biết hắn định chơi ám chiêu gì.

“Thật không?”

“Thật, tôi đã bảo người chuẩn bị, chắc sắp mang đến rồi.” Sư Chi Phó càng nói càng dựa gần hơn, ngữ khí ái muội không thôi....

Vu Mông Mông cả kinh ngửa thẳng đầu ra sau, đôi mắt sắp biến thành mắt gà chọi, “Anh đừng dựa gần như vậy……”

Sư Chi Phó cười khẽ, cũng không vì một câu nói của cô mà giữ khoảng cách, “Môi Mông Mông thật giống thạch trái cây, nhìn là muốn ăn.”

[Edit] Xuyên vào truyện gay phải làm sao?Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ