Chương 1

1.4K 75 3
                                    

Warning: Sẽ có tình tiết liên quan đến sự sống của tuyển thủ.

============================================================================

World 2022 kết thúc, Gen.G lại một lần nữa thất bại trước biển lớn, với một đội được đánh giá cao như bọn họ thì kết quả này hiển nhiên là một kết quả khó có thể chấp nhận.

Cái dớp đã đeo bám bọn họ nhiều năm dường như không thể bị phá vỡ.

Gió mùa đông thổi ngang trên sông Hàn, ánh đèn đổ xuống mặt sông những ánh sáng lấp lánh hòa vào những ánh sao trời. Han Wang-ho cuối cùng cũng hiểu vì sao nhà ở đây lại đắt như vậy rồi, cậu ngồi ngay bên bờ sông, tận hưởng những cơn gió lạnh thổi qua mái tóc mỏng manh.

Han Wang-ho dang tay, muốn hòa mình vào những cơn gió, giống như làm như vậy có thể khiến tâm trạng của cậu tốt hơn vậy. Bọn họ đã trở về Hàn Quốc vào hai hôm trước, Han Wang-ho cũng đã ngoi lên stream với những người hâm mộ của cậu, cười suốt mấy tiếng liền khiến cho gương mặt Han Wang-ho khô cứng.

"Cậu hại tớ tìm cậu rất lâu đó.", Park Jae-hyuk ngồi xuống bên cạnh Han Wang-ho, tự nhiên để đối phương tựa lên vai mình. Cái đầu xù của hạt đậu nhỏ chọc vào cổ Park Jae-hyuk khiến hắn vì ngứa mà bật cười: "Trước mặt mấy đứa nhỏ thì cậu bình thản như vậy, sao sau lưng lại yếu đuối vậy chứ Wang-ho."

Han Wang-ho không thèm ngước mắt nhìn Park Jae-hyuk, cậu lần đến bàn tay to lớn của con cún lớn kia, mười ngón đan nhau, giữa trời đông ấm áp vô cùng: "Tớ là em bé mà Jae-hyuk, tớ không thể buồn sao?"

"Ha ha.", Park Jae-hyuk bật cười, hắn nắm chặt lấy bàn tay kia của Han Wang-ho, lúc trước tại sao hắn lại không phát hiện khi nắm lấy bàn tay của người này thì hắn lại hạnh phúc như vậy nhỉ? Park Jae-hyuk kéo tay Han Wang-ho lên rồi hôn lên mu bàn tay cậu, má áp xuống mái tóc xù kia, chậm rãi than thở: "Nói vậy thì tớ cũng là em bé nhỉ Wang-ho?"

"Đâu ra em bé nào lớn xác như cậu chứ.", tâm trạng của Han Wang-ho từ lúc Park Jae-hyuk xuất hiện rõ ràng đã tốt lên rất nhiều, sông Hàn hôm nay cũng chẳng lạnh như bao ngày trước nữa.

Han Wang-ho chui hẳn vào trong áo khoác của Park Jae-hyuk, hình thể của đối phương vừa đủ ôm được hạt đậu nhỏ bé này vào trong lòng. Hơi ấm nhiễm lên từng tấc da thịt, Han Wang-ho cảm thấy thời khắc này của hai người họ không cần những thứ khác làm phiền đến nữa.

"Cậu nói gì với giám đốc vậy?", Han Wang-ho hỏi, cậu híp mắt nhìn ánh trăng đang bị những gợn sóng lăn tăn bóp méo.

Park Jae-hyuk thì lại mặc kệ cho Han Wang-ho tùy ý giày vò chiếc áo khoác hàng hiệu duy nhất của mình, hắn chỉnh lại gọng kính, mang theo ý cười lên tiếng: "Nói chuyện gia hạn hợp đồng với Gen.G đó."

Han Wang-ho à một tiếng, sau World chính là thời điểm chuyển nhượng, đã có rất nhiều đội tuyển mang hợp đồng đến chỗ Park Jae-hyuk, cho dù kết quả mùa giải này của cậu ấy không tốt thì cũng chẳng có ai có thể phủ nhận tài năng của xạ thủ này cả. Thậm chí ngay cả những đội bên LPL cũng đánh tiếng sang.

"Cậu vẫn định ở lại sao?", Han Wang-ho hỏi, vừa dứt lời liền bị đối phương bóp má ép ngẩng đầu lên, Park Jae-hyuk dùng đôi mắt hơi tức giận nhìn xuống Han Wang-ho, âm thanh cũng đã hơi lạnh: "Cậu muốn tớ đi sao Wang-ho?"

[Runut] Thế giới có cậu và tớNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ