Chương 2

753 68 10
                                    


Han Wang-ho nói vậy, nhưng ai cũng nhất quyết không muốn đưa thiết bị điện tử cho Han Wang-ho. Hiện tại trên mạng nơi nơi đều là những chiến trường lớn nhỏ, giống như mọi lần, người đi rừng luôn là tâm điểm chỉ trích sau mỗi trận đấu.

Lần này chuyện yêu đương nổ ra, không ngoài dự đoán Han Wang-ho vẫn gần như là người gánh chịu tất cả.

Han Wang-ho nhìn sang cậu em Choi Hyeon-joon nhà mình, đứa nhóc cũng mím môi lùi ghế lại, còn nhanh chóng giấu điện thoại của mình đi. Han Wang-ho bất lực, đành ngả người vào ghế đệm phía sau, kêu rên mấy tiếng.

Vẫn là đợi Park Jae-hyuk về còn hơn.

Hơn một tiếng sau Park Jae-hyuk mới có mặt trong kí túc xá, gương mặt cậu ta vô cùng nghiêm trọng. Vừa thấy người thì Go Dong-bin đã lập tức đến trước mặt hắn, gấp gáp hỏi: "Sao rồi Jae-hyuk, giám đốc nói sao?"

Park Jae-hyuk lắc đầu, hắn xuyên qua những người đồng đội nhìn về phía người yêu ngồi trên ghế, cả hai đều thể hiện những nỗi lo lắng thông qua ánh mắt mình, Park Jae-hyuk mím môi, còn chưa kịp lên tiếng thì đã thấy Han Wang-ho bước lại phía mình, cậu từ phía sau vươn tay ra với hắn, nhẹ nhàng cười: "Không sao đâu Jae-hyuk, chúng ta về nhà thôi."

"Anh Wang-ho...", Jeong Ji-hoon còn định nói gì đó thì ngay lập tức bị Son Si-woo kéo lại, anh lắc đầu ra hiệu cho cậu yên lặng, Jeong Ji-hoon không biết phải làm sau a một tiếng, con mèo lớn đi đi lại lại trong phòng khách.

Còn bên kia, Park Jae-hyuk cũng nắm lấy tay Han Wang-ho, kéo cậu về phía mình, trước sự lo lắng của huấn luyện viên nhà mình thì cũng chỉ gượng cười một chút, sau đó Park Jae-hyuk nói: "Khiến mọi người lo lắng rồi, mọi người nên tận hưởng kì nghỉ của mình chứ, đừng lo cho bọn em quá."

Sao có thể không lo chứ, nhưng bọn họ không đủ sức lo lắng chuyện này, cuối cùng đành bất lực nhìn Park Jae-hyuk dẫn Han Wang-ho ra ngoài mà không hỏi thêm được chuyện gì.

Park Jae-hyuk có mua một căn hộ gần sông Hàn, hai người lên xe trở về nhà, Han Wang-ho ngồi ở ghế phụ, cậu nhìn Park Jae-hyuk nhăn chặt mày lại, trong lòng vừa đau vừa xót, nhưng cuối cùng lại chẳng ai nói gì cả.

Con đường quen thuộc hiện ra trước mắt, dòng người vẫn cứ lưu động, mà bọn họ lại bị kẹt lại trong một đống rắc rối. Han Wang-ho vươn tay định mở bản tin ngày hôm nay lên, nhưng những ngón tay thon dài vừa chạm vào đã bị Park Jae-hyuk nắm lấy, hắn bàng hoàng nhìn Han Wang-ho.

Giây phút ấy, Han Wang-ho cảm thấy mọi chuyện đã không còn cứu vãn được nữa rồi, cậu thở ra một hơi, vẫn là nụ cười thản nhiên như thường ngày nói: "Lúc quen nhau không phải chúng ta đã lường trước chuyện này rồi sao Jae-hyuk?"

Lồng ngực Park Jae-hyuk nghẹn lại, hắn biết Han Wang-ho nói đúng, con đường của bọn họ khó đi đến nhường nào, nhưng ai trong bọn họ cũng chấp nhất với tình yêu thật khó khăn lắm mới có được này. Park Jae-hyuk sợ hãi, hắn run rẩy đưa tay theo động tác của Han Wang-ho, thấy những bài báo hiện lên trong tầm mắt, Park Jae-hyuk đau đến không thở nổi.

Toàn bộ đều là lời thóa mạ Han Wang-ho, có vô số người dùng vô số lời lẽ bẩn thỉu nói về người con trai ấy, nghi ngờ cậu, chì chiết lên nhân phẩm, danh dự và cả tài năng của cậu.

[Runut] Thế giới có cậu và tớNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ