Chương 28

194 27 1
                                    


Có thể nói đây là một mùa giải thành công của ROX Tiger, với mọi đối thủ, ROX Tiger thể hiện một sức mạnh hoàn toàn vượt trội.

Hôm nay lại là một chiến thắng nữa, cả đội ngồi trên chiếc xe ô tô chật chội mà vừa nói vừa cười, Han Wang-ho khoanh chân ngồi ở hàng ghế cuối cùng, bên cạnh là Song Kyung-ho cũng đang huyên thuyên về những câu chuyện mà anh thu thập được từ trên trời xuống dưới biển.

Mối quan hệ của bọn họ đã được gắn kết, Han Wang-ho lột bỏ sự kiêu ngạo của mình, biến thành một đứa nhỏ được cả ROX Tiger phủng trong lòng bàn tay. Bên cạnh đó, Song Kyung-ho cũng quen dần với việc làm một người anh lớn.

"Wang-ho à.", Song Kyung-ho ngửa đầu nhìn trần xe mà hét: "Chơi tốt lắm, chúng ta có thể thắng đó."

"Tất nhiên rồi.", Han Wang-ho vừa đáp vừa trả lời tin nhắn của Park Jae-hyuk, hôm nay hắn không theo các cậu đi thi đấu: "Em sẽ thắng được hết tất cả bọn họ."

Phía trước là Kim Jong-in cất giọng hát của mình, lúc vừa cất tiếng thì có vẻ khó nghe, nhưng nghe kĩ rồi lại thấy cũng vô cùng hay. Việc chiến thắng hôm nay khiến tâm trạng của Han Wang-ho đặc biệt vui vẻ, theo giai điệu Kim Jong-in hát mà cậu cũng ngân nga theo.

Chừng ba mươi phút thì bọn họ đã có mặt tại kí túc xá, cửa xe vừa mở thì Han Wang-ho đã ngay lập tức phi xuống, đúng như cậu đoán, Park Jae-hyuk đã đứng đợi sẵn ở cửa.

Không cần biết xung quanh thế nào mà Han Wang-ho đã chạy thẳng vào trong lòng Park Jae-hyuk, hơi thở cậu gấp gáp, gương mặt xinh đẹp cười đến khóe mắt cong cong, cậu hưng phấn hét đến mức cả tầng hầm này đều nghe rõ tiếng của mình: "Jae-hyuk à, hôm nay tớ thắng, còn được POG, tớ được POG đó."

Người trong lồng ngực hưng phấn quơ loạn tay chân, Park Jae-hyuk phải mất rất nhiều sức mới giữ được cậu. Hắn bị Han Wang-ho đẩy lùi về phía sau mấy bước, chỉ là Park Jae-hyuk lại không cảm thấy phiền phức, trái lại còn tích cực ôm lấy hông Han Wang-ho tránh cho cậu khỏi ngã.

Han Wang-ho khi còn nhỏ thật sự vô cùng dễ thương. Park Jae-hyuk không cách nào có thể bình tĩnh đối diện với sự hồn nhiên này của cậu ấy. Hắn mỉm cười xoa đầu Han Wang-ho, không hề keo kiệt đối với những lời khen của mình dành cho cậu: "Tớ có xem rồi, hôm nay cậu làm tốt lắm, tớ biết Wang-ho là giỏi nhất mà."

Đôi mắt Han Wang-ho cong híp thành một đường dài, cậu thỏa mãn dụi đầu vào lòng bàn tay ấm áp của Park Jae-hyuk, không biết từ bao giờ, Han Wang-ho vẫn luôn để tâm đến những lời khen của Park Jae-hyuk.

"Ai yo hai cái đứa này.", Lee Seo-haeng xoa gáy, ngay cả anh cũng không giấu được nụ cười của mình, mấy ai lại không thích việc chiến thắng cơ chứ: "Muốn ôm ấp thì vào trong kí túc xá rồi hẵng làm chứ, đừng để người hâm mộ nhìn thấy."

"Hai đứa nhỏ cứ như người yêu ấy.", tiếng của Kim Jong-in chen vào chọc cười những người ở đây.

Kang Beom-hyun cũng lập tức góp vui: "Này hai đứa không phải đang thật sự yêu nhau đấy chứ?"

Rõ ràng chỉ là những lời trêu chọc xong vào tai Park Jae-hyuk lại biến thành một loại cảm xúc khác. Khóe miệng hắn cứng lại, Park Jae-hyuk đỡ Han Wang-ho ra khỏi người mình, lòng bàn tay đột nhiên có chút lạnh lẽo. Thế nhưng trong hoàn cảnh này ngoại trừ Park Jae-hyuk có cảm xúc lạ thường ra thì ai nấy cũng đang chìm đắm trong niềm vui của riêng mình, chẳng ai lại đi để tâm đến chút cứng ngắc trong mắt cậu ta.

[Runut] Thế giới có cậu và tớNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ