Chap 4

213 19 0
                                    

"Chị Phương Nhi ơi, dậy đi học chị ơi."

Bên tai Nguyễn Phương Nhi đang say giấc nồng vào sáng sớm là tiếng líu lo không ngớt của em nhỏ Bùi Khánh Linh. Phương Nhi mệt mỏi mở mắt đã thấy bé con cười không ngớt. Đáng yêu quá, cô mơ màng ôm em nhỏ vào lòng muốn ngủ thêm nữa. Nhưng Khánh Linh còn lâu mới chịu nằm im, em vùng vẫy không ngừng buộc cô phải tỉnh giấc.

"Chị ơi đừng ngủ nữa, trễ học bây giờ!!!"

"Nghe rồi, chị thức rồi này."

Khánh Linh thấy mình vực Phương Nhi dậy thành công nên cái miệng nhỏ chu lên đầy hãnh diện, "Chị ơi hôm nay em đưa chị đi học nha."

"Hôm nay em không đi với mẹ hả?" Phương Nhi ngáp ngáp khó hiểu.

"Dạ không, em xin mẹ được đi với chị rồi."

Phương Nhi nghe xong gật gù, dù sao hai người cũng thuận đường nhau, đưa em trước rồi cô đến trường sau. Bé Khánh Linh được đi học với chị xinh đẹp thì thích lắm, nắm lấy tay cô nhảy chân sáo vui vẻ. Chỉ mất 10 phút đã tới cổng trường của em, Khánh Linh quyến luyến không chịu buông.

Phương Nhi nhìn em bịn rịn thật sự buồn cười ngồi xổm xoa đầu em, "Em đi học có mấy tiếng mà bày ra vẻ mặt đó làm gì?"

"Chị ơi thơm thơm. Trước khi đi học em đều thơm mẹ."

Khánh Linh hiên ngang giơ cái môi chúm chím lên chờ đợi, dù sao Phương Nhi luôn dung túng em, em thích gì cũng chịu, thoải mái áp má mình lên để đứa nhỏ hôn một cái.

"Chị đi học vui vẻ, em đi đây." Em nhỏ đạt được mục đích, háo hức vẫy tay tạm biệt rồi chạy một mạch vào trong.

Một ngày đi học nhàm chán như bao ngày, hôm nay có hai tiết Toán, quá nhiều con số chạy qua lại làm Phương Nhi đau đầu. Định bụng cuối giờ sẽ cùng hai chiến hữu Thanh Thủy với Thùy Linh đi ăn một bữa thư giãn. Bước ra khỏi cổng trường đã thấy bóng dáng nhỏ bé quen quen. Khánh Linh thấy chị xinh đẹp Phương Nhi liền nhún nhảy vẫy tay thu hút sự chú ý. Phương Nhi ngạc nhiên chạy đến chỗ em, một cách tự nhiên bế em lên.

"OMG dễ thương quá, bé con cậu nói đây hả?" Thanh Thủy không kiềm chế được mà ré lên một tiếng.

"Dạ em chào hai chị, em là Khánh Linh."

Thấy bé Khánh Linh mạnh dạn chìa bàn tay nhỏ xíu của mình ra. Thanh Thủy với Thùy Linh không cưỡng lại sự dễ thương này nên thay phiên bắt tay với em.

"Vậy chị cá tính này là Thanh Thủy còn chị dễ thương này là Thùy Linh." Khánh Linh lặp lại, ghi nhớ tên với mặt của hai chị gái trước mắt.

"Không phải xinh đẹp à?" Thùy Linh được khen lại cười tít mắt bẹo má đứa nhỏ một cái.

Bùi Khánh Linh lắc đầu, trả lời rất nhanh, "Xinh đẹp là chị Phương Nhi rồi."

Có cơ hội là dẻo miệng, Phương Nhi cười trừ nghĩ thầm, đứa nhỏ này gặp ai cũng khen hết.

Thanh Thủy nhanh chóng có thiện cảm với đứa nhỏ này, cô vỗ tay mấy cái ngỏ ý muốn bế làm Phương Nhi cảnh giác né đi, "Này em ấy là em của mình mà, chưa gì muốn dành rồi à?"

Chờ em trưởng thành |bkl-npn|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ