02: "đừng vội trách những mùa trăng đã lỡ."

1.3K 116 33
                                    


"bác sĩ quang anh, lại phiền ngài thẩm tra hắn rồi." quang anh khẽ mỉm cười bắt tay với tên quản ngục với thân người đồ sộ đang cung kính cúi đầu với mình. vị bác sĩ đó làm lơ đi cái ánh nhìn trông thì cung kính nhưng thật ra lại hết sức tục tĩu của tên quản giáo mà vẫn lịch sự cười nhẹ với gã. "không phiền, chỉ mong ngài giáo quan sẽ để bọn tôi một mình trong phòng thẩm tra."

y là nguyễn quang anh, là bác sĩ tâm lý tốt nghiệp trường đại học y danh giá của hoa kỳ john hopkins, được sở cảnh sát của quốc gia đón về ngay khi hoàn thành lễ tốt nghiệp. chàng bác sĩ tâm lý trẻ tuổi với dáng người nhỏ con và mái tóc đen nhánh bây giờ như là bảo vật của cả bộ quốc phòng.

"nhưng thưa bác sĩ, hắn là..."

vị bác sĩ trẻ tuổi đưa tay lên dừng tên giáo quan đang nói lại, nụ cười mỉm nhàn nhạt như có như không vẫn in trên khóe môi y. "tôi biết, hắn là hoàng đức duy nhưng đây là cách làm việc của tôi. thêm nữa tôi và hắn cũng xem như quen mặt, hắn sẽ không làm gì tôi đâu."

mặc kệ cho tên giáo quan vẫn đang ú ớ muốn nói thêm vài điều, vị bác sĩ nọ đã đẩy mở cánh cửa sắt và bước vào trong. bên trong căn phòng được xây dựng sáu phía toàn bộ là thép chống đạn chỉ giam giữ một người duy nhất, hai tay bị còng chặt vào ghế.

y có niềm hứng thú rất cao với những tên tâm thần với mức độ nguy hiểm cao, y cũng có một mối "lương duyên" với tên tội phạm quốc tế, tên sát nhân hàng loạt với gương mặt điển trai mà toàn bộ người dân trên thế giới đều sợ hãi khi nghe đến tên, hoàng "captain" đức duy.

hắn đứng sau rất nhiều trọng án, từ giết người đến cướp ngân hàng, từ bắt cóc đến tổ chức vượt ngục. captain là một tên điên nhưng cũng là một thiên tài, iq của hắn cao đến một trăm ba mươi, điều này lại càng làm cho cái tên "captain" trở nên nguy hiểm hơn trong tâm trí mọi người.

hắn bị bắt hai lần, và đều thành công vượt ngục cả hai lần. và rồi lần thứ ba này, người ta cuối cùng cũng quyết định nhốt hắn vào la santé, nhà ngục kiên cố nhất thế giới.

la santé được gọi là "pháo đài đá của biển xanh" khi nó được xây dựng trên một hòn đảo quân sự giữa biển, bốn mặt giáp với đại dương mênh mông nước. cách duy nhất để tiếp cận được nơi này là ngồi tàu cao tốc ba mươi phút nhưng cũng chỉ có tàu thuyền của quân đội được tiếp cận vùng nước này vì vậy mà trốn thoát là điều không thể tại đây.

tên tội phạm liếc mắt lên nhìn vị bác sĩ vừa bước vào, hắn nhếch mép khi thấy đôi găng tay trắng được quang anh vứt vào thùng rác rồi lại một lần nữa hắn đưa mắt nhìn theo vạt áo blouse trắng quen thuộc. "trùng hợp quá ha, bác sĩ quang anh."

cũng không biết vì lý do gì, cả ba lần mà hoàng đức duy bị bắt ngồi lại sau song sắt nhà giam thì trùng hợp bác sĩ tâm lý giỏi nhất của bộ quốc phòng cũng sẽ có mặt, y cũng là vị bác sĩ duy nhất không bị tên tâm thần kia chọc cho phát điên. mọi người rất thắc mắc lý do nhưng toàn bộ những cuộc nói chuyện của cả hai đều được vị bác sĩ trẻ yêu cầu không thu âm và ghi hình hay có một người thứ ba nào khác bên trong vì vậy mà tất cả đến bây giờ vẫn chưa ai biết được lý do vì sao.

ᴅᴜʏᴀɴʜ; ᴍᴏɴ ᴀɴɢᴇNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ