Thời tiết mùa thu mát mẻ. Ánh đèn đường ấm áp trùm lên thân hình nho nhỏ của Chimon khiến anh trông giống như một thiên thần xinh đẹp. Thiên thần nương theo nguồn sáng yếu ớt phát ra từ ngọn đèn cao áp khẽ ngẩng đầu, đôi mắt trong veo nhìn Perth khiến trái tim hắn không tự chủ mà đập rộn ràng trong lồng ngực. Chênh lệch chiều cao giữa cả hai kỳ thực không nhiều, Perth hơi cúi đầu xuống đã có thể bắt trọn gương mặt đáng yêu của người kia vào đáy mắt mênh mang sóng tình dạt dào, thành công kéo gần khoảng cách giữa cả hai, khiến bọn họ thậm chí có thể nghe được rất rõ ràng từng nhịp tim gấp gáp. Chimon bị vây hãm giữa sự dịu dàng của Perth, lúng túng không tìm thấy đường ra, đến tận khi người nhỏ hơn đổi khách thành chủ từng bước áp sát anh vào bức tường cũ kỹ trước hiên nhà Chimon mới bối rối vươn tay đẩy hắn ra duy trì một khoảng cách an toàn vừa đủ. Mèo con bị chọc đến xù lông, đôi mắt trong veo khẽ trừng lên đe doạ:
- Sức tôi không yếu hơn cậu đâu. Tôi đang nói chuyện cực kỳ nghiêm túc. Thật đó.
Perth tuy rằng hay đùa giỡn nhưng chung quy vẫn là kẻ biết tiến cũng biết lui, trông thấy Chimon không để mặc mình tuỳ hứng trêu chọc anh như mọi khi thì rất biết điều lùi về sau mấy bước, giơ hai tay lên đầu hàng vô điều kiện:
- Được. Em không trêu anh nữa. Nhưng vấn đề anh hỏi quan trọng quá, em không thể tuỳ tiện trả lời được. Thế này đi, hôm nay bận rộn từ sáng đến tối cũng mệt rồi, ngủ một giấc thật ngon trước, ngày mai chúng ta từ từ nói chuyện với nhau, nhé.
Perth lúc bình thường trò chuyện với Chimon vốn đã dịu dàng, lúc này giọng nói còn có thêm mấy phần dỗ dành, chiều chuộng khiến ngay cả kẻ khô khan như Chimon cũng không kiềm được mà đỏ ửng hai gò má. Trong lòng anh thầm mắng người kia đúng là một con sói vừa nguy hiểm, vừa giảo hoạt, thế nhưng nghĩ tới nghĩ lui cũng không thể kiếm được lý do nào để bắt bẻ đối phương. Sự thật là không chỉ cả ngày hôm nay chẳng được nghỉ ngơi tử tế mà suốt thời gian vừa rồi Perth đều bận rộn với mấy hoạt động ngoại khóa của câu lạc bộ và Hội sinh viên. Chimon có vô tâm vô phế tới đâu cũng không nỡ vì mấy chuyện trời ơi đất hỡi mà chiếm dụng của đối phương một giấc ngủ sau bao ngày thức khuya dậy sớm. Anh hừ một tiếng, giả bộ chẳng quan tâm đẩy thằng nhóc khó lường kia sang một bên, sau đó hiên ngang bỏ mặc hắn nơi bậc cửa mà chạy tót vào trong nhà lánh nạn. Perth buồn cười nhìn mèo nhỏ xù lông bỏ chạy, đến cái bóng lưng cũng khiến người ta cảm thấy rất đáng yêu. Nhóc con hiếm khi suy tư, hiện tại bỗng dưng tỏ ra trầm mặc. Hắn xỏ tay vào túi quần, lững thững bám theo gót Chimon. Chiếc lưới này vung ra cũng đủ lâu. Có lẽ đã tới lúc thu về một con mèo nhỏ.
Khi Chimon giật mình tỉnh giấc thì mặt trời đã sắp treo cao. Nắng vàng rực rỡ chiếu qua ô cửa kính hắt vào bên trong khiến căn phòng nhỏ trở nên nóng nực. Chimon mơ màng xuống giường, mắt nhắm mắt mở loẹt quẹt đi vào nhà vệ sinh, lúc ngang qua phòng bếp còn ngửi thấy mùi bánh mì phết bơ nướng thơm phưng phức. Anh tặc lưỡi, thầm cảm thán thằng nhóc kia quả thực rất trâu bò. Người bình thường bị vắt kiệt sức suốt cả tháng liền chắc chắn không thể nào duy trì sinh hoạt quy củ như vậy, thế mà Perth còn có tâm trạng dậy sớm nấu ăn.
Có điều lần này dường như Chimon đã sai rồi.
Thời điểm Chimon uể oải đi vào phòng ăn thì kinh ngạc phát hiện ra gương mặt Perth tái nhợt, đôi môi khô khốc trắng bệch không chút sức sống yếu ớt mỉm cười hướng về phía anh nói câu chào buổi sáng. Anh chẳng nói chẳng rằng tiến đến giữ chặt bàn tay đang toan chuẩn bị thêm một phần trứng ốp la, ép đối phương ngồi xuống ghế nghỉ ngơi rồi cau mày khi phát hiện cơ thể của hắn không biết từ lúc nào đã nóng hầm hập như một lò nung nhỏ. Cơn giận dữ cuộn trào như sóng lớn. Chimon cáu kỉnh hướng về phía thằng nhóc cứng đầu kia, không kìm được mà cao giọng nạt hắn mấy câu:
BẠN ĐANG ĐỌC
[PerthChimon] Tình địch hóa tình nhân
FanfictionChuyển ver Chuyển ver Chuyển ver Chuyện quan trọng phải nói ba lần 😬