Hotsearch ngày 17: Làm ơn...

1.7K 203 5
                                    

- Tao nghĩ là tao sẽ không chọn đâu. Cả ba sự lựa chọn của mày, chẳng có cái nào có lợi cho tao cả. Tao đếch cần phải là luật sư cũng thấy. - Fourth nặng nhọc thở ra.

- Mày nên xem lại bản thân mình bây giờ đi Fourth, tao có không làm gì mà bỏ mày ở đây thì mày cũng sẽ chết thôi, thế thì tao nghĩ ba cái đề nghị của tao có lợi cho mày đấy chứ. Ít nhất nó sẽ chấm dứt sự đau đớn và chết dần chết mòn cho mày. - Dean cười nói. Không biết hắn ta đã bình tĩnh lại hay càng điên cuồng hơn trước. Nụ cười giả tạo đánh ghét của hắn ta lại trở lại trên môi.

- Lợi bất cập hại thôi. Nhưng mà cho đến tận bây giờ rồi mày cũng vẫn thế nhỉ. Lúc nào mày cũng tỏ vẻ tốt bụng để cho người khác lựa chọn, nhưng nếu đến cuối cùng mọi chuyện không được như ý mày thì mày lại đổ lỗi cho người ta. Bên ngoài mày tỏ vẻ cao thượng là không sao hết nhưng thực ra bên trong mày đang phát điên lên không phải sao? Nhưng thực ra ngay từ đầu không phải tất cả đều là sự lựa chọn của bản thân mày hay sao. Thay vì tìm một thứ mày thật sự giỏi, thật sự thích làm, mày cứ chạy theo sau đít tao, bị tao cưỡi lên đầu rồi lại tự giận dỗi một mình. Toàn bộ đau khổ mày phải chịu đều là do mày tự tìm mà thôi. Có giỏi thì mày tự nhận phần trách nhiệm mà mày phải nhận đi. Tao sẽ không chọn cái chết. Tao cảm ơn. - Fourth đáp.

Bộp, bộp, bộp, từng tiếng vỗ tay vang lên chầm chậm. - Đúng là luật sư nhỉ, miệng lưỡi không chê vào đâu được. Nhưng mà thế thì có gì sai, ai mà chẳng có tiêu chuẩn kép, tao là người cầu toàn, tao muốn mọi thứ theo ý mình thì có gì không đúng. Mày đâu có hiểu cảm giác bị trì triết, nạt nộ vì không phải thứ nhất đâu. Mọi người quanh tao đều bảo rằng nếu không thể trở thành số 1 thì thà đừng làm còn hơn. Không một ai sẽ nhớ một kẻ về nhỉ cả. Mà nhờ có mày, người ta còn gọi tao là kẻ về nhì vĩ đại. Nhưng tao nghĩ kĩ rồi. Tao không thể ngờ tao mất ngần nấy năm để nhận ra điều này. Nếu không thể nỗ lực để trở thành người đứng đầu, thì cứ tiêu diệt kẻ đang đứng đầu là được rồi. - Dean lôi từ trong túi ra một khẩu súng ngắn, nạp đạn, lên nòng. - Tao muốn giải toả cảm xúc bản thân, nhưng mà càng trông mày càng ngứa mắt, đành thế này cho nhanh vậy. - Dean tiến gần đến phía Fourth. - Tao tự hỏi tao nên bắn vào đâu, nếu tao bắn vào trái tim mày, liệu não mày có còn tỉnh táo để cảm nhận cơn đau hay không, hay nếu tao nã súng vào đầu mày, thì liệu con tim nhân ái mà ai cũng yêu quý của mày có còn kịp đập thêm nhịp nào nữa hay không.

Họng súng của hắn ta di từ phía ngực trái của Fourth ngược lên thái dương của cậu.

- Dù sao thì Fourth Nattawat Jirochtikul, tạm biệt nhé!

Ngay lúc ầy, một bóng người phi ra từ góc tối, xô Dean sang một bên,  đầu đạn phát ra một tiếng nổ chói tai rồi găm chặt vào cây cột trông vốn đã tan tành phía sau Fourth.

- Fotfot... - Có người đang gọi cậu, là giọng của Gemini. Fourth nheo mắt, nhìn bóng người ngược sáng đang chạy về phía cậu. Đúng là Gemini rồi, Gemini của cậu.

Cảnh sát lao vào từ hai bên, khoá chặt Dean trên mặt đất. Fourth chỉ thấy hắn ta giãy dụa vào gào tên cậu như kẻ điên, hoặc có lẽ hắn ta đã điên thật rồi.

Gemini loay hoay cởi trói cho Fourth, đôi tay anh run bần bật không thể gỡ sợi xích sắt ra được.

Fourth bật cười - Được rồi Gemini, bình tĩnh đã, em đang đợi bạn rồi đây. Chúng ta có nhiều thời gian, không có gì phải vội hết. Khụ... Khụ...

Fanfic GeminiFourth -  Nhật kí lên Hotsearch hằng ngàyNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ