9.

241 22 0
                                    

'Cốc cốc..'

"Wonyoung, Jiwon, hai đứa dậy chưa?"

Là tiếng của dì Eun.

Wonyoung thật muốn cắn môi, cô quên mất rằng mình đang ở nhà bố mẹ, vậy mà bản thân còn nằm đây hưởng thụ. Dì Eun bên ngoài không nghe thấy tiếng động, liền gõ cửa tiếp.

"Hai đứa à?"

Wonyoung thật sự không muốn rời giường chút nào, cô còn muốn ôm Jiwon nhà cô thêm cơ. Nhưng không thể vô lễ mà để người lớn ở ngoài chờ mình, cô rướn người qua hôn lên gò má nàng vài cái, kéo áo nàng lại mới chịu rời giường đi mở cửa.

"Dì Eun."

Dì Eun nhìn vào trong, nhìn thấy Jiwon còn đang ngủ, bà cười nói.

"Cơm chín rồi, ông bà bảo dì lên gọi hai đứa xuống ăn cơm với mọi người."

Nhìn ánh mắt ngó nghiêng ngó dọc vào trong phòng của dì Eun, Wonyoung thấy hơi xấu hổ, cô cảm giác như mình vừa làm việc xấu mà bị người khác phát hiện vậy, Wonyoung ho khan.

"Dì xuống nhà trước đi, con gọi Jiwon dậy rồi xuống sau."

Nhìn thấy dì Eun đi rồi, Wonyoung mới đóng cửa lại, cô đi đến bên giường, như chưa từng có chuyện gì xảy ra mà lay người nàng.

"Jiwon, dậy thôi."

Mà Jiwon đang giả bộ ngủ cũng phải giả bộ cho chót, nàng cựa mình rồi kéo chăn, dáng vẻ muốn ngủ nữa. Wonyoung cũng không nghi ngờ ban nãy nàng có thức hay không vì cô biết Jiwon là con sâu ngủ, tiếp tục gọi nàng.

"Jiwon à? Jiwon ơi? Jiwon meo meo mau dậy thôi."

"..."

"Cả nhà đang đợi hai đứa mình xuống ăn cơm đấy."

Rốt cuộc Jiwon cũng dậy, nàng giống Wonyoung, xem như chưa hề phát hiện ra chuyện động trời mình vừa chứng kiến ban nãy mà vươn vai.

"Ưm.. mấy giờ rồi Wonyoung?"

Wonyoung mở điện thoại.

"Sáu giờ bốn mươi."

Jiwon bước xuống giường, đi vào phòng tắm.

"Tớ đi rửa mặt, cậu xuống nhà trước đi."

Wonyoung ừ một tiếng rồi ra ngoài xuống nhà, Jiwon ở trong phòng tắm nghe tiếng đóng cửa bên ngoài, nàng ngay lập tức ngồi thụp xuống ôm đầu, hai mắt mở to nhìn đầu gối.

Trời làng nước ơi, quỷ sứ biến thái dê sờm mình vậy mà lại là.. là.. là Wonyoung!!!

Huhuhu tại sao lại là cậu ấy chứ huhu..

Hổng lẽ giờ méc mẹ.. nhưng méc xong có khi nào hai nhà cạch mặt luôn không ta..

Jiwon ôm đầu gào thét.

Rồi sau này ai chở mình đi học, ai nấu cơm cho mình ăn nữa! Không được không được! Tạm thời mình không thể nói, đợi khi nào thời cơ thích hợp mình sẽ nói!

Nghĩ rồi Jiwon đứng dậy, tay nàng run rẩy chạm vào ngực mình, quả nhiên vẫn là cảm giác căng nhức ngực. Jiwon muốn khóc cũng không được, cười cũng không xong, chợt nhớ mọi người đang đợi mình dưới nhà, nàng nhanh chóng rửa mặt rồi ra ngoài.

[Youngliz] Your Bust.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ