Đang ngồi mân mê mái tóc dài đen nhánh rồi tới khuôn mặt của Tít nó ngủ say lung lắm, nhìn mãi mà không thấy chán tuy nó không đẹp như những tiểu thơ khuê cát ngoài kia nhưng đâu đó trong Tít lại có vẻ đẹp nhẹ nhàng khiến người ta nhìn vào là ưng ngay lần đầu gặp, nhất là đôi mắt to tròn của nó, mỗi lần tức tới mấy chỉ cần nhìn thấy nó vươn đôi mắt long lanh đó nhìn cô thôi là không hiểu sao dịu đi hẳn, từ trước tới giờ cô út chưa đánh Tít roi nào ngoại trừ lần phạt 20 hèo hồi mấy tháng trước, nói cô út hiền cũng không đúng mà ác lại càng không, đối với cô út thì ai ác với cô thì cô ác lại chớ không như bà hội hăm độc ngắm vào máu bà rồi, đang mãi mê nhìn Tít ngủ thì có một đám người xông vào, đi sau đó là bà hội với cậu Toàn.
"Lôi cô út bây với con Tít về cho tao!"
cô út giật bắn mình chưa kịp làm sao thì bị tụi gia đinh mạnh bạo lôi đi, Tít đang bệnh mà tụi nó làm thấy ghê lắm lôi lôi kéo kéo một đoạn đường dài mới về tới nhà hội đồng, bà hội bắt Tít quỳ trước sân trời nắng muốn nổ đầu con nhỏ còn bệnh trong mình thấy tội lung lắm, không biết đã nói gì với nhau sẵn, về tới nhà cậu Toàn lấy ra cây roi da vụt vài đường trên không, tiếng vụt xé gió nhìn thôi đã đau tới khấu xương.
"Má! Tụi mày thả tao ra"
Mặc cho cô út vùng vẫy tới mấy, hai thằng gia đinh cao to vẫn không thả cô ra bởi trong nhà bà hội là lớn nhất sao nó dám cãi lời, bà hội nhìn Tít hặm hực phán.
"Đánh!"
Vu"t chát! Vu"t chát! Vu"t chát!
Ba roi giáng xuống thân Tít, đau tới ngã khụy xuống, cô út gào tới khản giọng nhưng cậu Toàn vẫn vụt xuống từng roi đau điếng thân đàn bà con gái sao mà chịu cho nỗi, đánh tới chiếc áo bà ba nâu rách theo lần roi tới rướm máu nhưng cậu vẫn chành miệng cười ha hả vút lấy vút để, không biết làm cách nào cô út thoát được khỏi hai thằng gia đinh mà chạy lại che trước mặt Tít, nước mắt đã sớm tuôn thành hàng dài trên má cô rồi.
"Dừng lại! Tui nói anh dừng tay lại"
"Em tráng ra, chính nó bỏ bùa em đó"
"Anh câm đi!"
Cô út đỡ Tít dậy nhưng còn sức đâu nữa mà đứng, Tít đã sớm chịu không nổi mà ngất lịm đi, nằm im trong vòng tay cô út, bà hội trợn mắt phe phẩy quạt đi vào trong cậu Toàn ở đó nhìn không vào mắt cũng quăng cây roi da đi theo bà mà nịnh nọt.
"Bé ba! Bé ba gọi đốc tờ về nhanh lên!"
"Dạ cô út"
Cô út ẫm Tít trên tay chạy thẳng xuống gian dưới để nó nằm trên phản, đợi một lúc lâu đốc tờ cũng đến, ruột gan cô út sôi sùi sụt, được một lúc đốc tờ lắc đầu rồi nói.
"Tui e là..."
"Sao... Sao rồi em ấy có làm sao không"
"Cô ấy bị thương nặng quá, hơi thở yếu lắm tui e là còn lâu cổ mới tỉnh"
"Là bao lâu"
"Nửa tháng không chừng"
Cô út ngã khụy tại chổ, tới nửa tháng lận sao cậu Toàn ra tay tàn nhẫn quá Tít cũng là con gái chân yếu tay mềm mà, cục tức này cô út nuốt sao đặng đôi mắt cô út đục ngầu có lẽ đây là đến đỉnh điểm của cô rồi.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Duyên Gái] [HuấnVăn] Chiếc Áo Sờn Vai
Roman d'amourtác giả: hoàithương(satochan338) Lâm Thục Khuê x Thị Tít truyện girl love bối cảnh việt nam thời xưa. nói về hai cô gái chót trao nhau chữ thương nhưng lại bị ngăn cản, có đau khổ có vui cười nhưng rồi cuối cùng họ sẽ được ở bên nhau không? Mấy truy...