Thương thay cho Tít số nó khổ lại càng thêm khổ, trưa nay cô út không có ở nhà bà hội cho người hành hạ nó, con bé nó mới khỏi được mấy hôm sức lực còn yếu, mặt mày trắng bệt đầu tóc rối hết cả lên, bị bỏ đói còn đánh đến tinh thần gối loạn, bà hội nhốt nó trong ngôi nhà lá nhỏ sau hè thường thì chổ đó cũng chẳng mấy ai lui tới nhiều, Tít ngồi co ro ở góc tối mà lẩm bẩm mê sán, nó sợ tới đỗi không còn phân biệt ai là ai bé ba lén bà hội đem cơm cho Tít nhưng chỉ mới chạm nhẹ vào vai Tít thôi mà nó đã né tránh luôn miệng nói "đừng đánh" thấy mà xót, bé ba ngồi đó cố xoa dịu nó nhưng cũng chẳng ăn thua gì.
"là chị nè em ăn chút đi sáng giờ em có ăn gì đâu"
Tay ôm đầu hoảng loạn Tít lắc đầu kịch liệt, nó sợ hãi tránh né những cái đụng chạm từ bé ba, chị bất lực nhìn Tít sao khổ cho nó quá.
"Em bình tĩnh lại đi"
"Tránh ra! Tránh ra!"
Bé ba cũng không biết làm sao cho đặng nó, nên đành nghe lời nó mà lùi xa ra một đoạn tầm 2,3 bước chân, thấy nó la vậy bé ba cũng sợ mà rời đi lỡ bà hội biết được đánh chị chết.
Tầm xế chiều cô út mới về, chưa đợi cô út uống ngụm trà là bé ba hớt hãi chạy lại kéo tay cô út, lo lắng nói rằng.
"Cô út! Tít..tít nó bị.."
"Cái gì! Tít bị mần sao"
"Tít bị bỏ đói rồi bị bà đánh giờ bà đang nhốt nó sau hè cô út cứu nó với"
Cô út nghe tới đây lỗ tai cô lùn bùn chẳng nghe được gì nữa, đem nỗi lo sợ Tít có bị sao mà chạy thẳng ra sau ngôi nhà lá, cô út đau lòng nhìn Tít ngồi hừ lừ ở trổng, lê từng bước nặng nề về phía nó, Tít theo phản ứng sợ hãi mà run lẩy bẩy nép người vào sâu trong vách lá.
"Tít em có sao không.."
cô út ngồi xuống trước mặt nó đưa tay xoa nhẹ khuôn mặt của Tít, hai hàng nước mắt cứ đua nhau mà tuôn ra từng dòng, Tít nhìn cô út lúc này bao nỗi tủi thân đau đớn điều vỡ òa cô út choàng tay ôm Tít vào lòng nó cứ khóc như trút hết cơn tủi hổ này khóc đến khi nào không còn nước mắt để khóc nữa, cô út chầm chậm đẩy nhẹ Tít ra đôi mắt sưng húp đỏ hoe của nó ngước lên nhìn cô, tự hỏi rằng Tít làm gì sai mà các người đối đãi tàn nhẫn với nó như vậy, nó nấc lên từng cơn lắc đầu nói rằng.
"Hức...con hong muốn ở đây nữa"
"Em ngoan.."
Cô út xoa đầu Tít để nó dựa vào ngực cô, lòng đau như cắt mấy ai thấu nỗi sao khi Tít dứt khóc cô út mới dẫn nó đi lên gian trên phòng cô, tội nghiệp không cho ăn đã đành lại còn đánh bầm giò bầm tay tới khuôn mặt còn in thẳng dấu tay rõ rành rạnh thế kia, vừa hoa thuốc mỡ vừa xót cô út nhẹ gỡ mái tóc đang rối bời kia của tít nhìn nó bơ vờ như cái xác không hồn cứ nhìn xa xăm chẳng nói chẳng rằng, nếu biết vậy hồi sáng cô út cho nó đi theo cô được rồi cũng vì lo cho sức nó yếu mới để nó ở nhà ấy vậy mà đi mới có nửa ngày bà hội đánh nó đến thân tàn ma dại thế kia, ai đời thân con gái chịu một đòn roi đã chịu không nỗi đằng này Tít bị đánh đến sống không bằng chết nếu mà cô út về trễ một xíu nữa chắc có nước bà hội bỏ nó vô lòng heo quăng xuống sông chết từ lâu rồi.
![](https://img.wattpad.com/cover/358568558-288-k693567.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Duyên Gái] [HuấnVăn] Chiếc Áo Sờn Vai
Storie d'amoretác giả: hoàithương(satochan338) Lâm Thục Khuê x Thị Tít truyện girl love bối cảnh việt nam thời xưa. nói về hai cô gái chót trao nhau chữ thương nhưng lại bị ngăn cản, có đau khổ có vui cười nhưng rồi cuối cùng họ sẽ được ở bên nhau không? Mấy truy...