Năm xưa cô Thị con thứ nhà Lý Trưởng tròn 18 tuổi, chị được mang danh là cô gái đẹp nhất nhì trong xóm, chị có làng da trắng trẽo tựa như hoa bưởi, đôi môi hồng hào căng mộng khiến biết bao nhiêu trai trong xóm thèm huồng khao khát, vừa đẹp người đẹp nết vô số kể cậu ấm đem dây trầu qua dạm hỏi chị, nhưng chị lại phũ phàng từ chối, nhà Lý Trưởng toàn trai thanh nữ tú phải khen bà Lý khéo đẻ thật.
Đầu đình có lễ năm nào cũng mở trông đông đúc người đến chơi lắm, Thị cũng ham chơi đòi cha má đi cho bằng được, đến cổng đình chị lại đứng chết trân ở đó nhìn đám người đi đi lại lại, có lẽ năm nay đông hơn năm trước.
Cô Thục Khuê con gái nhà hội đồng Lâm cùng cha em là ông hội đồng Thanh Điền đi lon ton từ xa, bóng dáng chạy nhảy vui rười rượi của em đập vào tầm mắt Thị nhưng chị cũng không quan tâm gì mấy.
"Ây da!"
Khuê chạy nhảy bất cẳn té tại cổng đình, chị không nghĩ nhiều chạy lại đỡ em lên lo lắng hỏi.
"Em có sao không"
"Dạ...dạ hong sao"
Hai ánh mắt vô tình chạm nhau khiến cho tim cả hai đập loạn nhịp nhìn nhau một lúc lâu mới chợt định thần lại, ông hội vốn đã cưng con gái hơn vàng thấy nó té vậy nên xót lắm vội vàng chạy lại kiểm tra sơ một lượt tay chân coi có trày đâu không, ông cũng biết cô Thị nhưng chỉ gật đầu cảm ơn rồi thôi dẫn Khuê đi về, trời tối nguy hiểm lắm.
sau cái hôm ấy Khuê mỗi đêm trần trọc khó vào giấc, nhưng khi vào giấc rồi hình ảnh người con gái hôm đó lại hiện lên trong đầu em, từng cử chỉ hành động rồi đến nụ cười tựa như tiên ấy cứ vâng vẫng trong đầu, Khuê cũng không biết tại sao lại như vậy.
"Khuê ơi"
"Dạ má"
Bà hội cười hiền đi vào ngồi bên mép giường em bà nói rằng.
"Hôm nay có nhà Lý Trưởng sang thăm con ra với má hen"
"Dạ má"
Cô út thở dài rồi nối gót theo bà, chắc là mai mối cậu ấm gì nữa chớ gì, sau khi đi ra sảnh chính Khuê mới ngớ người, là cái cô hôm bữa mà em nhớ như in trong đầu.
"Ời ơi con gái anh đó hả, dạo này lớn đẹp gái quá hen"
"Anh lại quá khen"
Ông hội với ông Lý ngồi đối diện nhau vừa nói cười vừa nhâm nhi tí rượu quý, Khuê đứng sau ông hội còn Thị đứng sau cha chị, hai người cứ trân trân nhìn nhau không hiểu sao tim lại đập mạnh như muốn văng ra ngoài, hai thiếu nữ đôi mười thẹn thùng đến chẳng biết mần sao cho đặng.
"À mà hai đứa ra sau nhà chơi đi"
"Dạ cha"
Khuê với Thị tòn ten chạy ra sau vườn, ngồi ở sau hè cả hai nín thín không biết nói sao cho vừa, nên đành im, Thị ngía mắt sang nhìn Khuê rồi hỏi rằng.
"Ờ...em tên gì mấy tuổi ời"
"Dạ em tên Khuê 17 tuổi"
"Chị tên Thị"
Sau một khoảng thời gian nói chuyện Khuê với Thị cũng thân nhau, chị hay sang nhà em chơi lắm bịa chuyện sang là kèm Khuê học, ngôi nhà lá sau hè được dựng lên cho tụi gia đinh ở để canh vườn tượt, Khuê với Thị lấy nơi đó làm chổ hẹn hò, cuộc tình võn vẹn được 4,5 tháng, vừa nói đôi ba lời yêu thương không biết bà hội ở ngoài từ khi nào bà nghe rõ mồn một hết những lời đó được hốt ra từ miệng Khuê, bà chỉ lẳng lặng rời đi chứ không ngó ngàng chi tới nữa.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Duyên Gái] [HuấnVăn] Chiếc Áo Sờn Vai
Romancetác giả: hoàithương(satochan338) Lâm Thục Khuê x Thị Tít truyện girl love bối cảnh việt nam thời xưa. nói về hai cô gái chót trao nhau chữ thương nhưng lại bị ngăn cản, có đau khổ có vui cười nhưng rồi cuối cùng họ sẽ được ở bên nhau không? Mấy truy...