- Ưm, Linh mày có sao không? - Thanh Thủy dần hồi phục ý thức thì thấy bản thân và Trịnh Linh đang bị trói
- Tao không sao. Sao hai đứa mình lại ở đây? Tao nhớ là đang ôm Hằng ngủ mà.
- Tụi mình bị bắt cóc rồi.
- Suỵt có người kìa. Giả vờ ngất tiếp đi.
Cả hai nhanh chóng nằm xuống. Bọn bắt cóc đi vô kiểm tra thấy cả hai chưa tỉnh nên đi ra ngoài nói chuyện.
- Tôi nói là anh bắt cóc Thanh Thủy thôi mà. Sao dính thêm con nào nữa vậy?
- Hai đứa nó ngủ chung trong phòng thì bọn tôi túm luôn chứ sao giờ. Cô định lật lọng à.
- Ai rảnh, tôi nói là bắt cóc 1 đứa thôi. Giờ thêm đứa nữa làm gì.
- Mà mấy anh bắt thêm ai vậy. - một giọng nói quen quen làm cả Thanh Thủy và Trịnh Linh cùng nhìn ra ngoài
- Chịu, thấy hai đứa nó nằm chung thì bắt.
- Trịnh Thùy Linh. Ngọc Hằng mà tới là mệt đó. - Phương Anh hơi hoảng
- Mắc gì mệt. Một đứa con gái thì đã là gì. - một tên cười khinh bỉ
- Thêm bộ ba kia nữa thì 10 đứa như mấy người cũng không làm lại đâu. - Võ Thùy Linh xoa thái dương vì thừa biết cơn điên của Mai Phương là như thế nào
- Hai cô không cần lo. Khu vực này rất ít người biết đường đi.
- Sao lại là chị Phương Anh? Còn bà kia là ai? - Trịnh Linh ngạc nhiên
- Hôn thê hụt của chị hai tao. Đứa mà lần đó bị chị đánh ở siêu thị. Chết tiệt mà. - Thanh Thủy tức giận
- Giờ làm sao đây Tít?
- Tỉnh rồi sao?
- Chị bày trò gì đây Phương Anh? - Thanh Thủy nghiên răng tức giận
- Trò gì à. Bắt cóc mày thôi. Mày có gì mà đòi yêu Ngọc Thảo. Chả có bất cứ gì cả.
- Tôi là nhị tiểu thư Huỳnh gia. Tôi cho chị Thảo được hai chữ "danh phận". Tôi không có hèn nhát như chị.
Phương Anh tức giận vì bị nói trúng điểm yếu nên đã lao vô đánh Thanh Thủy. Nhưng có một sự thật là anh Thanh có võ nhưng giấu nghề. Chỉ bị trói tay thì mình dùng chân để đạp. Phương Anh bị đạp vào bụng hai cú đành ôm cục tức mà đi ra khỏi phòng.
- Má nó, dám bắt em tao. - Mai Phương núp ở ngoài thấy em gái cưng bị đánh liền nổi điên
- Bình tĩnh chút đi Phương. Mày sẽ làm hư bột hư đường hết đó. - Khánh Vân cố giữ Mai Phương lại không cho bạn mình manh động
Mai Phương đành cố kìm cơn tức lại. Nếu như bình thường thì cô đã cho nổ căn nhà cho lẹ. Chứ không rảnh mà đứng rình như vậy.
- Em tắt mở đèn chi vậy Hằng? - Thùy Tiên thấy bé út nhà mình cứ chiếu đèn liền thắc mắc
- Em đang ra hiệu cho hai người đó. Hy vọng hai người đó hiểu. - Ngọc Hằng cũng điên không kém khi thấy người thương đang bị trói
- Đèn đâu mà chớp liên tục vậy. - bỗng bị một ánh sáng chiếu thẳng vào làm Tít phải nhăn mặt
- Hình như là mọi người kìa. - Trịnh Linh nói thầm
BẠN ĐANG ĐỌC
Yêu
Romance- Em có gì mà đòi yêu Ngọc Thảo. Em nên nhớ, Ngọc Thảo là của chị. - Là nhị tiểu thư của Huỳnh gia. Em hơn chị rất nhiều. Và hơn ở chỗ là em cho Thỏ hai chữ "danh phận". P/s: thắc mắc tui lâu rồi không viết truyện mà truyện đâu thì vô nick ariespham...