Chương 11: Một giọt mồ hôi

486 51 3
                                    

Edit: Myou

Tinh Uyển là thánh địa dành cho các cặp đôi, là địa điểm được nhiều cặp đôi lựa chọn làm chỗ hẹn hò. Trong đó hiển nhiên có những Omega cực kỳ nhạy cảm với phermone của Alpha.

Khi Việt Trạch quay đầu lại, vài giây sau anh ngửi thấy một hỗn hợp mùi phermone của Omega trộn lẫn với nhau, anh cũng phần nào đoán được chuyện gì xảy ra.

Tiếng ồn ào càng lúc càng gần, mùi hương ngọt ngấy kia cũng ngày càng rõ ràng. Hai người còn lại thì không có phản ứng gì với mùi hương này, chỉ có khứu giác nhạy cảm của Việt Trạch bị tra tấn, anh nhíu mày nín thở, cố gắng chặn mùi hương động dục của Omega lại.

Nín thở đợi như vậy khoảng chừng nửa phút, rốt cuộc đám người đang ồn ào kia cũng chuẩn bị đi qua chỗ họ, Việt Trạch âm thầm thở phào, chỉ mong mấy người này đi càng nhanh càng tốt.

Đáng tiếc là trời không chiều lòng người, chiếc bàn đá chỗ ba người bọn họ đứng lại là nơi tập trung nhiều phermone của Alpha nhất, mà phermone của Việt Trạch quá ngang ngược mạnh mẽ, trực tiếp khiến một số Omega trong đám đông đó ngay lập tức bước vào kỳ động dục, tay chân không còn chút sức lực nào mà ngã xuống đất.

Đám người vốn đang di chuyển nhanh chóng cũng vấp ngã theo, một lần nữa rơi vào hỗn loạn. Mùi của Omega đang động dục xộc thẳng vào mũi anh, hơi thở của Việt Trạch bị bao vây hoàn toàn.

Rốt cuộc Việt Trạch cũng không thể chịu đựng được nữa, anh túm lấy cổ áo của Mục kinh, chỉ kịp nói một câu: "Giúp tớ" rồi vùi đầu sâu vào cổ Mục Kinh.

Anh há to miệng để thở, tham lam ngửi mùi hương tươi mát thoải mái trên người cậu, trong lòng cảm thấy vô cùng thỏa mãn. Tay phải của anh nắm lấy cánh tay Mục Kinh, thu hẹp khoảng cách giữa hai người.

Mục Kinh bối rối, không hiểu vì sao mình lại bị kéo tới để làm bình oxy, hơi thở nóng rực của Việt Trạch phả lên tuyến thể của cậu, cậu có hơi khó chịu mà cử động vai trái.

Việt Trạch vốn không ý nghĩ gì khác, nhưng người bên cạnh lại làm động tác tránh né lớn hơn, khiến cho bờ vai tròn trịa mịn màng của cậu vô tình sượt qua môi anh, giống như chủ động dâng món ngon tới cửa.

Việt Trạch hít sâu một hơi, cụp đôi mắt đang dần trở nên sâu thẳm xuống. Anh đợi vài giây, thấy chủ nhân của bờ vai không có thêm phản ứng lớn nào khác, tay phải âm thầm dùng sức, lặng lẽ ép cánh mũi xuống, kế đó im lặng chờ người bên cạnh tự chui đầu vào lưới.

Mục Kinh quay sang nhìn cái đầu to xù trên vai mình, lại thấy trong đám người có mấy chàng trai mặt mũi ửng hồng được người khác đỡ đứng lên, cậu ngập ngừng hỏi Hạ Vân: "Này là, chuyện gì xảy ra vậy?"

Là một trai thẳng mới xuyên vào sách chưa được một tháng, vậy nên đối với Mục Kinh thì thiết lập ABO ở thế giới này chỉ dừng lại trên mặt chữ. Chủ yếu là vì cậu là một beta, từ trước đến nay cậu vốn không ngửi được mùi phermone của Alpha hay Omega nào, chứ đừng nói đến có thể nhận ra dáng vẻ lúc động dục của Omega. Nếu không phải do trung tâm của cốt truyện là nam chính đang sống cùng ký túc xá với cậu, suýt chút nữa cậu cũng quên luôn cái thiết lập này.

[EDIT/ONGOING/ABO] ÁNH MẮT BẤT THƯỜNG CỦA BẠN CÙNG PHÒNGNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ