Hyukkyu lần đầu được dự tiệc lớn, được ăn ngon, lại được khen đến nức mũi.
Mọi chuyện từ khi ở cạnh anh bạn đời nó xảy ra như giấc mơ vậy. Một giấc mơ mà cậu chưa từng mơ thành hiện thực.
Nhưng hiện tại lại xảy ra hơn cả những gì cậu ao ước.
Hyukkyu gặp Jeong-gyun, người này toát ra dáng vẻ nghiêm nghị, rất giống dáng vẻ mà mọi người hay diễn tả anh Sanghyeok cho cậu.
Chỉ là cậu không được thấy dáng vẻ ấy, bởi những gì cậu nhận lại đều là vẻ ấp áp mà ngọt ngào từ anh.
Hyukkyu biết anh lo lắng nhưng không nghĩ rằng bản thân sẽ gặp nguy hiểm.
Cậu cho rằng nơi này đông đúc, thật sự sẽ an toàn thôi. Còn có ông bà và ba mẹ nữa! Điều đấy khiến cậu không muốn làm phiền Minhyung.
Từ lúc khai tiệc 3 đứa nhỏ đã biến mất tiêu, cả nhà không để ý chứ cậu để ý đấy.
Chắc chắn là trốn rồi!
Dạo này Minhyung và Min-seok tương tác cũng rất mập mờ. Hyukkyu tin vào đôi mắt của mình, hai đứa nhỏ rất xứng đôi.
Nhẹ nhàng rời khỏi toà khai tiệc, Hyukkyu chậm chạp tận hưởng nơi này.
Cậu thích cảm giác thư thả, thích không khí không ồn ào.
Đi rất lâu mới thấy được toà 5 tầng, Hyukkyu nghĩ đã đến lúc gọi Minhyung rồi.
Và cậu đã thật sự gọi!
Bóng dáng kẻ đằng sau mang ánh mắt đáng sợ.
Hyukkyu xinh đẹp không chút cảnh giác.
Dáng vẻ xinh đẹp ngồi nghỉ chân trên thành hoa. Nơi càng toả sáng một tiên tử dưới áng trăng.
Hyukkyu bản thân từ khi được đánh dấu vĩnh viễn đã thay đổi nhiều thế nào.
Không phải là dáng vẻ bẩn thiểu của đứa bé thảm thương năm ấy, không phải là dáng vẻ ốm yếu hay bệnh của 7 năm là bồ câu trong lồng.
Mà là một bông gòn ngọt ngào vừa nhìn đã yêu thích. Là tiên tử xinh đẹp khi cười lại càng làm lòng người lung lay.
Do-huyng tận hưởng giây phút này, hắn rất kiên nhẫn để Hyukkyu chầm chậm ngấm thuốc.
Bàn tay ngọc ngà ấy vừa trắng vừa thon, che đi nữa mặt vì cảm thấy choáng váng.
Hyukkyu không biết bản thân bị bỏ thuốc ngay khi vừa xa Sanghyeok vài phút.
Chỉ thấy trước mắt lờ mờ, có lẽ cậu hơi mệt, cũng hơi đau đầu.
Hai mắt nhắm lại một chút, chỉ cho rằng chợp mắt một chút đến khi nghe giọng Minhyung cậu sẽ ổn thôi. Vì khi đó em ấy sẽ xuống giúp mình lên phòng.
Cậu không biết phòng mình ở đâu cả!
Nhưng mà buồn ngủ quá!
Lạc đà ngốc nghếch không nghe lời anh bạn đời mà lỳ lợm không gọi Minhyung sớm, cậu ngất đi ngay khi có đôi tay ai đó xuất hiện.
Do-huyng nhìn mồi ngon rơi vào tay, cảm giác thành tựu lẫn mừng rỡ thể hiện rõ trên nét mặt xấu xí của hắn.
Chuyện nhử người đột nhập vào căn cứ của Sanghyeok là do hắn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Faker-Deft] Ngọc Trai
Fanfiction~Engima×Beta~ Ngọc trai là thành quả từ các tạp chất mà những con sò tích tụ. Là bao năm trải qua bao lần biển động và vô vàng nguy hiểm. Tạp chất nhỏ bé chẳng thể thấy được nhưng lại trở thành viên ngọc mà bất cứ ai đều ham muốn. Ví Deft là tạp c...