note: chuyện không đầu, không đuôi, chưa tới 2000 chữ, dở dở ương ương tui viết khi nghe i love you so của the walters và tuổi đá buồn của cô khánh ly.
note2: nhớ đọc tâm sự ở cuối!!! tui có quà cho mấy họ ở sài gòn á!!!
***
lách tách, lách tách.
mưa rơi những hạt đầu tiên xuống sân vườn xanh rì đầy những bụi cỏ non.
nàng thu mình dưới mái hiên ngã màu sương gió, tay ôm hai chân, đầu nghiêng ngã vào đôi vai gầy.
ngày nghỉ hiếm hoi sau chuỗi ngày bận rộn, cuối cùng nàng cũng có thể ngắm mưa rơi.
mưa rơi, mưa rơi.
cơn mưa đầu mùa bắt đầu nặng hạt, chúng kéo đến ồ ạt làm trời đen tịt. lá từ cây hồng trong vườn cũng không thể chịu nổi sức nặng từ cơn mưa, rụng dần vài chiếc.
gió thổi lạnh ngắt, mưa rơi buốt mặt. vậy mà nàng vẫn ngồi đó, tận hưởng nó hệt như tận hưởng một ân huệ trời ban.
màu mưa buồn trong mắt nàng lại là tuyệt cảnh.
nàng cũng không nhớ lần cuối nàng ngắm mưa là khi nào.
chỉ biết rằng khi đã dứt khỏi bận rộn, bỏ lại đống bộn bề phía sau, nàng mới nhận ra mình đã bỏ lỡ biết bao mỹ cảnh.
bận rộn cuộc sống làm nàng quên đi màu nắng, quên cả màu mưa.
quên cả màu yêu và màu rung động.
chẳng có rung động nào bì được với rung động đầu đời, thật đấy. lần đầu nếm trải cơn say, chỉ vì một ánh mắt, một nụ cười mà đến mãi về sau này cũng không thể quên được. hoàng hôn sau mưa là hoàng hôn đẹp nhất, thế nhưng những tia nắng cuối ngày trên sân thượng ngày hôm ấy trong mắt nàng chẳng thể nào bằng được nét cười của người.
nàng yêu người từ lần đầu gặp mặt như thể đã yêu từ ngàn năm về trước.
mái tóc dài được cột gọn gàng về phía sau, chiếc áo thun trên người chỉnh tề từng li từng tí, chẳng mấy ai vẫn còn gọn gàng như vậy sau mấy tiếng hì hục với nhiệt huyết nhảy nhót trong phòng tập.
người không mấy bất ngờ khi thấy nàng ở đây, ngược lại còn khá thoải mái chia sẻ nơi ẩn nấu bí mật của mình cho người bạn mới quen.
vì có lẽ bạn mới cũng giống như mình chừng vài năm trước, cái lúc còn bé, cái lúc còn oà khóc thật to ở đây vì áp lực của những lần đầu tiên.
nàng mỉm cười, xoay người bám vào hàng rào rỉ sét, dõi mắt ra xa khỏi thành phố, xa đến mức có thể thấy cả biển và đường chân trời hiện lên nơi làm vùng làm việc tinh thần.
hà nội hôm ấy là một ngày thật lạ.
lạ như cách người xuất hiện sau cơn mưa lất phất, họ gặp nhau rồi cứ thế mà tự nhiên đứng cạnh nhau ngắm nhìn những giây phút cuối cùng khi bầu trời còn sáng.
***
vụng trộm.
nàng không biết khi ấy mối quan hệ giữa cả hai là gì, chỉ biết mỗi khi cần cứ nhấc máy lên mà gọi, người nhất định sẽ bỏ hết tất cả lại phía sau mà chạy đến với nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
• cún x gấu •
Diversosmột triếc series gồm nhiều mẫu truyện nhỏ xíu của cún gấu~ note. lowercase, uppercase tùy tâm chạng