Chương 5: Mất khống chế

111 5 0
                                    

Editor/ Beta: Nê
————

Cả người Thời Triệt đột nhiên run lên như bị điện giật.

Tiêu Tinh Thuần nhìn hắn vùi vào cổ mình, hơi thở nóng bỏng phả vào cổ cô.

Còn không kịp phản ứng, giây tiếp theo đau đớn liền truyền đến, cô nhịn không được mà kêu lên một tiếng.

"Ưm......" Cô lập tức che miệng lại, mở to hai mắt, không thể tin được mình lại có thể phát ra âm thanh kiều mị như vậy.

Nhưng đã muộn rồi, hơi thở qua kẽ tay càng thêm nóng rực. Cả người Thời Triệt cứng như đá, hắn cúi đầu bất động, ngón tay vùi sâu vào nệm.

Bóng dáng ngoài cửa từ từ rời đi.

Ánh mắt Tiêu Tinh Thuần dời đi, đẩy người phía trên hai cái.

"Bọn họ đi rồi."

Cũng là dùng âm thanh nhỏ nhẹ mà nói, Thời Triệt nghe vậy liền nâng mắt, mờ mịt nhìn xung quanh, như thể vừa bừng tỉnh khỏi giấc mộng.

"Ừm...."

Hắn rời khỏi người cô, khi Tiêu Tinh Thuần ngồi dậy, vai áo lại trượt xuống.

Thời Triệt hoảng hốt dời tầm mắt.

Chỉ là mảng trắng nõn kia lại như được khắc sâu vào đáy mắt, hắn chớp mắt hay dứt khoát nhắm mắt lại cũng không thể thoát khỏi nó. Nhưng càng không nhìn, nụ hôn kia lại giống hệt rượu ngon ủ ngàn năm, dựa vào hương thơm trong trí nhớ cũng có thể khiến người ta say hết lần này đến lần khác.

Tâm hồn bị mộng quấy nhiễu.

Sau một lúc lâu.

"Tôi."

"Không cố ý......" Hắn nhấp môi, suy nghĩ nửa ngày, "Tôi không khống chế được, tôi cũng không muốn làm vậy đâu."

"Tôi biết." Tiêu Tinh Thuần mặc lại quần áo cẩn thận, trong phòng chỉ có một mặt gương đã phủ đầy bụi, cô lau sạch bụi đất phía trên, một cái ảnh ngược liền hiện rõ hơn.

Cô ngẩng cổ lên, bên trái hiện ra một dấu vết đỏ tươi bắt mắt.

Nhớ lại sự đau đớn kia, ánh mắt cô liền có thâm ý khác.

Chậc.

Người này còn biết cắn người.

-

Mặt Thời Triệt đỏ bừng.

Bầu không khí cũng trở nên vi diệu hơn.

Tiêu Tinh Thuần không nói chuyện, cô nhìn chậu nước lạnh bên cạnh, ngâm khăn lông xong đặt vào tay hắn.

Cảm giác lạnh lẽo truyền đến, Thời Triệt cầm lấy khăn lông phủ lên người mình.

Sự lạnh lẽo trở nên nhỏ bé trước độ nóng mãnh liệt. nhưng giảm được một chút cũng tốt.

Đây là lần đầu tiên trong đời hắn có cảm giác bị dục vọng lôi kéo, bởi vì cố chịu đựng nên đây không phải là một trải nghiệm tốt cho lắm.

Một giờ sau, cảm giác khó chịu kia mới bớt chút. Thời Triệt cử động cơ thể cứng đờ, khớp xương nơi ngón tay khó khăn lắm mới khôi phục tri giác.

[H Văn] Trung KhuyểnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ