Chương 8: Ngủ chung

72 3 0
                                    

Editor/ Beta: Nê
———

Một lúc lâu mà Tiêu Tinh Thuần vẫn chưa trả lời, trong lòng Thời Triệt liền có đáp án.

"Diệp Thuần" quả nhiên là tên giả, đây cũng là nguyên nhân khác mà hắn không muốn gọi tên cô.

Nhưng hắn cũng không muốn vạch trần cô, hắn là người làm bạn với bùn đất, người khác dựa vào cái gì mà tín nhiệm hắn chứ.

"Mấy ngày sau tôi sẽ đưa cô đi."

Thời Triệt nhìn chăm chú sườn mặt của Tiêu Tinh Thuần, lúc này cô mới có phản ứng, khuôn mặt luôn bình tĩnh dần hiện lên ý cười, độ cong vẫn duy trì như cũ, ưu nhã ngồi xuống cạnh hắn.

Hương thơm thanh lãnh truyền đến.

Giống như mùi hương trên người hắn.

"Anh đi với tôi đi."

Thanh âm trầm ổn lại kiên định, khác với vẻ lạnh đạm lúc trước, thậm chí còn rất hứng thú.

Ý niệm muốn đưa Thời Triệt đi lại bốc cháy, một lần nữa vượt qua lý trí. Hắn muốn mở miệng, nhưng bóng tối ngoài sa mạc lại đem lời hắn nói nuốt lại.

Làn da và tóc cô được bảo dưỡng tinh tế, tính cách bình tĩnh trầm ổn. Cho dù đói bụng thì động tác ăn cơm đều ưu nhã thoả đáng.

Là con gái nhà giàu, cô rất tự tin và đầy hy vọng.

Cô sẽ quay về thế giới của mình, tiếp tục du lịch giữa đám mây, làm bạn với ánh nắng sạch sẽ và áng mây không nhiễm bụi trần.

Mà hắn là phù du trong nước, là hạt cát trong sa mạc, cỏ rác thì phải ở nơi cỏ rác vốn thuộc về.

Khoé mắt hắn thấy Tiêu Tinh Thuần hình như đang nhìn mình.

Được rồi.

Hắn vẫn có thể trộm ảo tưởng, có người sẽ chờ hắn về nhà.

Thời Triệt mím môi, Tiêu Tinh Thuần liền coi như là hắn đồng ý.

Để đáp lễ, cô gỡ vòng tay đỏ trên tay mình ra đeo vào tay hắn.

Tươi cười tràn lan, hai má lúm đồng tiền bị cất giấu cũng lộ ra.

Ngón cái Thời Triệt nhẹ nhàng mơn trớn dây nhỏ, hoàng hôn ngắn ngủi dần biến mất trong bóng tối. Trong lúc trời tối, bóng dáng bên cạnh hắn muốn bật đèn lên, hắn vừa quay đầu, sợi tóc liền lướt qua môi.

Hắn đột nhiên thất thần, bỗng dưng đứng dậy bước nhanh vào phòng tắm.

-

Hắn tắm xong, thân hình cao lớn liền trở nên cứng ngắc.

Lần nào cũng như vậy, ngủ với người khác phái rất mới lạ, lần nào hắn cũng phải mất một lúc lâu mới có thể thả lỏng được.

Tấm nệm đằng sau Tiêu Tinh Thuần lõm xuống, một lực lượng thần bí kéo cô sa vào trong đó.

Cô cũng không chống cự lại nó, cứ như vậy mà rơi vào, xoay người đối mặt với hắn.

"Cô không ngủ được à?"

Hầu kết Thời Triệt lên xuống một lúc lâu, cuối cùng mới nói ra một câu.

[H Văn] Trung KhuyểnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ