Trị vì vùng đất phương Bắc, nơi có những ngọn núi cao ngút ngàn phủ tuyết trắng xóa quanh năm từ những thế kỉ trước, gia tộc Bakugo là một trong năm đại trụ cột của đế quốc. Sức mạnh và quyền lực của họ không đến từ vàng bạc hay châu báu, mà được ban tặng bởi thần linh. Vì điều ấy, khi Katsuki chào đời với mái tóc vàng rực tựa ánh mặt trời và đôi ngươi đỏ rừng rực như ngọn lửa nhảy múa, họ đã gọi cậu là "Sứ giả từ trời cao". Vẻ đẹp mạnh mẽ đầy rù quyến cùng nguồn năng lực ma pháp đáng kinh ngạc khiến cậu nghiễm nhiên trở thành người kế thừa đại gia tộc, có tất cả những gì mình muốn từ khi vừa chào đời.
Cuộc sống trong nhung trong lụa, con đường được trải trước mắt rải đầy hoa hồng tuyệt mĩ, Katsuki đã trải qua những điều như thế ấy. Nhưng điều đáng ngưỡng mộ là dù cho cậu ta đã lớn lên bằng sự sung sướng tột cùng thì khi bị đẩy tới bước đường cùng, khí chất người thừa kế vẫn sáng rỡ, chói lọi hệt mặt trời nuốt trọn núi tuyết.
Phần mở đầu của quyển II chính là lúc Katsuki xuất hiện. Sau khi nhân vật phản diện rời khỏi mạch truyện, tình huống éo le xảy ra: cậu ta bị hạ bệ ngay trong buổi tiệc mùa hè mà hoàng gia tổ chức. Danh dự cùng nhân phẩm của cậu bị làm nhục trầm trọng, và Katsuki đã kiêu ngạo yêu cầu kẻ kia xin lỗi. Đương nhiên rồi, không có gì là dễ dàng cả, nhưng khi cậu ta sắp sửa dùng ma pháp lên kẻ ấy để buộc tội thì nhân vật chính đã chạy tới và ngăn cản – một cốt truyện thường thấy. Thật lòng mà nói thì khi Izuku đọc tới đoạn này, em đã lập tức bỏ qua liên tiếp ba chương truyện dài dằng dặc kể về quá trình thu phục cậu chàng này.
Và giờ em phải trả giá cho hành vi đấy của mình rồi đây!
Bakugo Katsuki! Cậu hại chết tôi rồi! Lẽ ra lời thề này phải dành cho nhân vật chính cơ mà, sao l lại là tôi chứ!?
Izuku đỏ mặt tía tai, lắp ba lắp bắp nhìn Katsuki đang mỉm cười vô hại với ánh mắt không thể nào thật lòng hơn. Cậu ta thậm chí còn ngây ngô nghiêng đầu, đặt cằm lên đùi em như muốn nghe em nói.
Não bộ em chính thức dừng hoạt động.
"Izuku!"
Ơ, hình như cậu lỡ khiến em ngất rồi thì phải?
.
Shoji nhẹ nhàng đắp thêm chiếc chăn mỏng cho em. Khi xong xuôi còn không nỡ rời đi, đành cúi xuống và vuốt nhẹ gò má, dịu dàng hôn nhẹ lên vầng trán trắng ngần. Bàn tay thô ráp tiếp xúc với làn da mềm mại khiến nó tủi thân trong thoáng chốc. Shoji biết mình không xứng với em, vậy nên nó càng trân quý khoảnh khắc này hơn nữa.
Chăn đệm trên giường bị xê dịch đôi chút. Shoji đứng dậy, đặt bộ đồ mới đã được gấp gọn lên chiếc bàn cạnh giường, rồi vươn tay, tắt chiếc đèn ngủ đi. Rời khỏi phòng và đóng cửa lại. Đôi ngươi nó lập tức tối sầm. Lầm rầm vài lời không rõ ràng, nó xoay người, thẳng bước tới thư phòng.
"Cạch."
"Cuối cùng cậu cũng tới, cậu Shoji." Aizawa vẫn luôn giữ thái độ nhã nhặn chuẩn mực của một người quản gia. Nó hơi cúi người thay lời chào, gã cũng vậy. Shoji ngồi xuống chiếc ghế còn lại quanh chiếc bàn tròn, mặt đối mặt với Katsuki. Ghế ấm cùng trà nóng đã được chuẩn bị sẵn, nhưng đây không phải lúc dành cho một buổi tiệc trà tại gia.
BẠN ĐANG ĐỌC
[AllDeku] Sói Và Cừu
FanficMidoriya Izuku - một sinh viên gói gọn trong hai chữ "bình thường", trong một lần mua nhầm đồ mà đã vô tình đọc được cuốn tiểu thuyết máu chó khiến người ta vừa thỏa lòng, vừa tức hộc máu. Mọi chuyện sẽ không sao đâu, nhưng tại sao vai nam phản diện...