Chương32: Cảnh trong mơ

60 7 1
                                    

Bữa tiệc bắt đầu ngay khi tất cả mọi người ngồi vào chỗ, rõ ràng là có những người đã chờ không nổi nữa. Bên cạnh những đồ để nhúng lẩu thì cũng có món đã nấu sẵn, chuẩn bị tùy theo khẩu vị của từng người. Và luôn là có những người là 'bảo mẫu' của nhóm, phụ tránh cho đồ ăn kiêm để sẵn đồ đã chín ra đĩa cho mọi người,

Nhóm 'bảo mẫu' này bao gồm Iguro, Tanjiro, Kanae và Yuichiro. Yuichiro thì mặt không muốn nhưng tay vẫn gắp lia lịa để vào bát cho Muichiro. Mà Muichiro thì thì lại gắp cho Tanjiro-người luôn để ý xem mọi người cần gì trước và hay quên luôn bản thân.

Inosuke luôn có ý định tọng cả đĩa thịt sống vào miệng, với người từng sống với lợn rừng như cậu ta thì rất bình thường, nhưng lần nào cũng bị Shinobu chặn lại.

-Inosuke-kun, còn vậy nữa tôi phế luôn tay cậu đấy.

Inosuke hầu như không bao giờ phản kháng Shinobu, bởi cảm giác quen thuộc người này cho cậu khiến khí thế cậu yếu hẳn đi. Cởi bỏ cái mặt nạ lợn rừng, lúc này mỹ thiếu nữ, không, là mỹ thiếu niên ủ rũ cụp đuôi. Shinobu đành hết cách đưa đĩa đồ đã nấu cho cậu.

-Ngon! Ngon! NGON!

-Biết rồi nói mãi!

Sanemi cằn nhằn trước sự ồn ào của Kyojuro, mà cũng quen với kiểu nhiệt huyết tràn đầy của anh nên nhanh chóng bỏ qua mà quay sang gắp cho Kanae.

-Cô cứ ăn trước đi, kệ đám ngốc ấy.

-Ara, cảm ơn nhé, Sanemi-san.

Shiori từ tốn ăn, chủ yếu là nhìn mọi người. Chỗ trống hư vô trong lòng dần được lấp đầy, có lẽ tới thế giới này là một lựa chọn đúng đắn đi.

-Nee-sama, đừng trầm mặc như vậy. Hehe, em có chuẩn bị cho chị một bất ngờ đây.

Nói rồi Korona vung tay áo, thoáng chốc xuất hiện mấy vò rượu, con bé đặt lên bàn, nhanh chóng thu hút được sự chú ý của Uzui.

-Rượu gì thơm vậy?

-Muahaha, đây là đặc sản nhà chúng ta, Mộng ma tuý, hàng siêu quý. Yên tâm, với nhân loại thì số độ không nặng, chủ yếu chỉ làm ấm người thôi.

Uzui cầm lấy một vò đổ thử một chén, anh ta nhanh chóng gật gù.

-Đúng là tuyệt phẩm. Hơn nữa rất nhẹ, căn bản chỉ như rượu ủ hoa quả.

Shinobu lại không cho là vậy.

-Nhưng mà...

Các trụ cột thường sẽ kiêng rượu, ngay cả trong ngày nghỉ. Tuy là rượu sẽ giúp tê mỏi tinh thần, giảm áp lực, nhưng nó cũng dễ dàng khiến người ta mất tỉnh táo, nghiện cái cảm giác đê mê ấy. Với trụ cột đây là tối kỵ, nếu bất kỳ lúc nào quỷ xuất hiện mà không  phản ứng kịp thì quá nguy hiểm.

Sabito thò đầu qua, cũng phá lệ mà rót cho mình một chén.

-Ngon đấy ngon đấy. Koucho-san yên tâm, chút này chỉ làm ấm người. Tụi này cũng sẽ không uống nhiều, chỉ cần chút hơi men cho đỡ thèm thôi. Và không phải ai cũng được uống, mấy nhóc vị thành niên cấm động vô nha.

-Vậy cũng được.

Shiori nghĩ tới rượu trước đây uống ở chỗ Rei, một vị cựu thần, dù là hắn nói rượu ủ mấy ngàn năm, nhưng Shiori cũng chỉ cảm thấy có chút âm ấm, liền cũng không phản đối gì để mọi người cầm rượu rót.

[ DN kimetsu no yaiba] Kẻ dẫn lối cho các linh hồnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ