Chương8

2K 169 19
                                    


Shiori đây! Tôi đã đến thế giới Kimetsu no Yaiba được tròn 5 năm. 5 năm trước, tôi được một vị vị thần triệu hồi, anh ta yêu cầu tôi đến thế giới này và làm vài nhiệm vụ.Thời gian trôi qua , đối với tôi không dài cũng chẳng ngắn , ít nhất thì tôi đã làm được nhiều việc.

Dưới sự giúp đỡ của Yoriichi , trong thời gian ngắn có thể nói kiếm thuật của tôi tốt lên đáng kể, đã đánh ngang ngửa được với anh rồi. Yoriichi cũng khá ngạc nhiên nhưng tôi thấy anh còn bá hơn nhiều.

Tôi đang là thành viên của sát quỷ đội và đang làm nhiệm vụ chung với Yoriichi. Xung quanh là một ngôi phố tấp nập người qua lại. Khu vực này được báo cáo là đã có vô số người mất tích, tất nhiên, đã có vài thợ săn quỷ đến đây nhưng đều một đi không trở lại. Bản thân tôi cũng thấy nơi này rất kì lạ , quỷ khí tanh nồng vờn vờn khắp nơi dù trời đang sáng , nó còn mạnh hơn bất cứ mùi của con quỷ nào tôi từng gặp , còn mạnh hơn cả Thập nhị nguyệt quỷ! 

Tôi bước dạo xung quanh để tìm dấu vết và thu thập thông tin, khu phố này là nơi rất sầm uất, người dân thương nhân đi lại tấp nập. Có vẻ con quỷ này khá cẩn thận , mặc dù khắp nơi đều có quỷ khí nhưng lại thường dẫn vào các ngõ cụt.

Trời vừa hửng tối , ánh đỏ rực nhuộm cả bầu trời, tôi đi về phía quán khách điếm , nơi tụ họp với Yoriichi. Tới nơi, anh đã đứng đó chờ.

- Yoriichi-niisan, anh chờ lâu chưa.

Anh liếc mắt, nhẹ lắc đầu.

-Anh có tìm được gì không? Xem ra con quỷ này khá cẩn thận, em không thấy gì cả.

Yoriichi bước đến chỗ tôi, xoa xoa mái tóc bạch kim, anh chậm rãi nói.

-Tối nay chúng ta sẽ đi tuần.

-Ừm, trước hết hãy lấp đầy cái bụng đã nhé.

Tôi kéo tay anh đi, vừa nãy tôi thấy một quán Ramen khá ngon, lâu rồi không ăn chung với Yoriichi, sau này có lẽ không có dịp ăn chung với anh đâu.

Sau khi ăn no căng, tôi và Yoriichi chia ra đi tuần xung quanh, ramen ở quán nãy quả thực rất ngon. Đang đêm nên nơi đây rất yên tĩnh, một mình tôi đi giữa con đường tịch mịch, tôi nhắm mắt vào đi theo mùi hương trong không khí.

Mở mắt ra, trước mắt tôi là một dinh thự lớn, đây là nơi có nhiều quỷ khí nhất. Tôi vòng ra bức tường , nhảy một phát vào trong không tiếng động. Dinh thự rất u ám ,tôi mon men theo bức tường , cẩn thận di chuyển. Mọi căn phòng đều tối om, đi một lúc tôi mới thấy một nơi sáng đèn.

Tôi đục một lỗ trên cửa , nhòm vào trong. Bên trong , một gã điển trai đang...hấp thụ một con quỷ. Chợt, hắn liếc sang hướng tôi bằng cặp mắt đỏ ngầu. 

-Ai!!!

Hắn gầm lên giận dữ, phá tan cánh cửa. Trong lòng tôi hoảng thành một đoàn, không xong, thế nhưng mặt lại không chút biểu cảm rút kiếm đánh chặn.

[ DN kimetsu no yaiba] Kẻ dẫn lối cho các linh hồnNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ