⚸ Chap 17 ⚸

139 20 8
                                    

𓏲 ๋࣭ ࣪ ˖💛 ⚉ 🏚️ ⋆⟡˖ ࣪ 💭˖౨ৎ˚

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.






𓏲 ๋࣭ ࣪ ˖💛 ⚉ 🏚️ ⋆⟡˖ ࣪ 💭˖౨ৎ˚




Một thân mẹ cùng một con.

Lê la, lang thang bên đường nọ.

Đứa nhỏ trong tay, tiền chẳng một xu dính túi.

Ánh mắt đờ đẫn lê từng bước về hướng vô định.

Mấy ngày qua bỏ trốn khỏi căn nhà xập xệ, khi cây rút tiền bạo lực, bợm rượu duy nhất trong nhà bị bắt đi. Chốn dung thân qua ngày buộc phải bỏ lại.

Mang cái bụng vẫn không có gì lót dạ đi từng con phố này qua con đường nọ.

Quần áo vẻ rách nát, vết vá sắp bung chỉ.

Gặp người bà ta chẳng dám nhìn, ánh mắt dán chặt xuống đất.

Nhc, nhc quá ri.

Kh quá ri.

Biết tng quách my th nghèo đói này đi đâu đây?

"Mẹ... hay mình báo cảnh sát đi?"

"Câm mồm! Mày thì biết gì mà nói?"

Bt quá, nếu được mt cuc sng giàu sang no đ mà phi đi mt th gì đó, cho phép bà tng quách cái th ca n biết đi này được không?

"Tại sao mày lại sinh ra chứ? Mày sống để làm gì vậy?"

Lần phố vứt danh dự đi xin miếng ăn, được thì biết ơn trong tích tắc, không nhận được hiện vật thì chỉ có tinh thần bị hắt hủi, bị đuổi đánh, bị hắt nước bẩn xua đuổi đi.

"Đôi cánh chết tiệt đó của mày rốt cuộc sao không chết chung với mày đi?"

Cái đói, cái nghèo ăn mòn sự nhân tính cuối cùng của người mang cái danh nghĩa người mẹ thiêng liêng.

Một đứa trẻ không suy nghĩ được nhiều điều. Nhưng bất cứ việc gì bị lặp đi lặp lại quá nhiều, thì đều sẽ ăn sâu vào tiềm thức, sớm muộn cũng trở thành nỗi ám ảnh khôn nguôi.

"Đồ mặt nạc đóm dày!"*

Tuy vậy, cậu bé bị chửi rủa vẫn điềm nhiên như không, duy chỉ có đôi cánh biểu đạt cảm xúc thay cho chủ.

˖⁺‧₊˚♡𝑫𝒂𝒃𝒊𝑯𝒂𝒘𝒌𝒔 "ℬ𝓊𝓉𝓉ℯ𝓇𝒻𝓁𝓎 ℰ𝒻𝒻ℯ𝒸𝓉" ꒒ ০ ⌵ ୧ ♡˚₊‧⁺˖Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ