Đau

268 11 1
                                    

Lệ Quân bình tĩnh lại,giọng nói mệt mỏi

Rất tiếc! Hình ảnh này không tuân theo hướng dẫn nội dung. Để tiếp tục đăng tải, vui lòng xóa hoặc tải lên một hình ảnh khác.

Lệ Quân bình tĩnh lại,giọng nói mệt mỏi.
-Vân Tiêu,ta muốn ngủ một lát.

Nàng dìu Lệ Quân đến giường, ánh mắt ân cần chăm sóc.
-ngài nghĩ ngơi đi,ta cho người gọi đại phu đến xem vết thương cho ngài.

Lệ Quân nắm tay áo nàng lắc đầu,y như một hài tử 3 tuổi.Nàng dịu dàng chấn an Lệ Quân.
-Ta sẽ sớm quay lại a, ngài mau nhắm mắt ngủ đi.

Chỉ cần là lời nàng yêu cầu,Lệ Quân nhất định thành toàn bằng mọi giá,huống hồ chuyện này lại đơn giản như vậy,Lệ Quân ngoan ngoãn nhắm mắt lại.

Trong khi Lệ Quân ngủ, đại phu đã đến xem bệnh, nhìn vết thương rồi bắt mạch một hồi,đại phu nói, nàng chăm chú lắng nghe.

-vết thương của công tử đây không đáng ngại chỉ cần bôi thuốc dăm ba hôm sẽ khỏi, nhưng có một điều tiểu thư cần nhớ rõ, vết thương này sẽ khiến công tử phát hàn đột ngột,khi phát hàn cơ thể ngài ấy sẽ rất lạnh,cần được giữ ấm thật tốt.

-Được ta nhớ rồi,đa tạ đại phu.

Đêm đó nàng thúc trực bên cạnh Lệ Quân không rời, Lệ Quân run người vì lạnh mơ hồ nói.
-lạnh,lạnh quá.

Nàng biết là cơn hàn đã phát ,liền lấy thêm chăn đắp cho Lệ Quân,ân cần hỏi nhỏ.
-thế nào,ngài đã đỡ lạnh hơn chưa?

Trong cơn mê nghe nàng gọi Lệ Quân liền trả lời.
-đỡ hơn một chút nhưng vẫn còn rất lạnh.

Nàng không có kinh nghiệm chăm sóc người bệnh,nàng thật sự không biết nên làm gì thêm ngoài việc đắp chăn thêm cho Lệ Quân ban nãy.

Lệ Quân ê ẩm người muốn trở mình lại nằm nghiêng,nàng liền giúp Lệ Quân trở mình,Lệ Quân ngửi thấy mùi hương quen thuộc liền cố gắng mở mắt xác nhận, thật sự là nàng ấy.

Không giấu được sự hạnh phúc mà nhìn nàng cười ngốc,làm nàng lại tưởng Lệ Quân phát thêm bệnh gì,nàng quơ quơ tay trước mặt Lệ Quân,sốt sắng hỏi .
-này, ngài có làm sao không?

-nàng nằm xuống đây đi.
Lệ Quân vỗ vỗ tay lên chỗ giường trống trước mình,ra hiệu cho nàng.

-ngài lại muốn giở trò gì nữa đây?

Lệ Quân  bèn giả vờ ho lên,bộ mặt tội nghiệp , chớp chớp mắt nói.
-nàng sợ gì chứ,ta như thế này thì làm sao có thể làm gì quá phận với nàng được, đúng không?

Nàng bướng bỉnh không muốn thua khí thế.hờn dỗi nói
-Ta mà lại sợ ngài sao?còn lâu, ngài nằm mơ đi.

Đặt người nằm xuống giường, nàng dùng chăn quấn quanh thân mình lại, chỉ chừa ra phần vai và đầu.

Quân Bất Ly Tiêu Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ