Chương 24: Con nào mạnh hơn, hổ hay gấu? ...

162 2 0
                                    

Trans: Khánh Khánh

Một khoảnh khắc im lặng.

Trong đầu Thu Tuỳ chỉ có một suy nghĩ——

Cô thật đúng là quá bất cẩn.

Cô không nên dưới tình thế cấp bách mà buột miệng hỏi Thẩm Tấn tại sao anh không đổi số điện thoại.

Cũng không nên rơi vào tình thế giải thích với Thẩm Tấn, sẽ chỉ tạo ra một chân tướng 'giải thích là che đậy, sau đó trở thành sự thật'.

Thu Tuỳ hít một hơi thật sâu, đơn giản từ bỏ việc vùng vẫy và hoàn toàn từ bỏ việc tiếp tục giải thích chuyện này.

Cô còn có thể làm gì khác?

Cô chỉ có thể lựa chọn trốn thoát.

Thu Tuỳ im ​​lặng hai giây, âm thầm thở ra một hơi, quay đầu nhìn Thẩm Tấn, vẻ mặt bình tĩnh như không có chuyện gì xảy ra: "Tôi còn muốn một thứ."

Thẩm Tấn ngữ khí rất ôn hòa, gật đầu: "Cô nói đi."

Thu Tùy chậm rãi nói: "Tôi muốn một vé máy bay."

Thẩm Tấn tự nhiên đoán ra: "Sao vậy, cô muốn về nước à?"

"Không", Thu Tuỳ lắc đầu, với ánh mắt thẳng thắn và giọng điệu chân thành, "Tôi muốn trốn thoát khỏi hành tinh này."

Thẩm Tấn nhìn cô.

Một lúc sau, anh mới quay đầu khởi động xe, chậm rãi trả lời cô: "Không phải là không thể."

Thu Tuỳ: ?

Cô chớp mắt, không hiểu sao nhớ lại cách đây không lâu, khi cô nói với Thẩm Tấn rằng cô muốn căn nhà ở Bạc Duyệt Loan, Thẩm Tấn dường như cũng đã nói điều tương tự.

Tất nhiên, anh ở cuối cùng cũng nói thêm một câu——

"Hãy lên tầng 16 để thu tiền thuê nhà, cho cô ảo tưởng rằng ngôi nhà thuộc về cô và ước mơ của cô sẽ thành hiện thực."

Thu Tuỳ mím môi dưới, kiên nhẫn chờ đợi lời nói tiếp theo của Thẩm Tấn.

Quả nhiên, Thẩm Tấn đã làm theo đúng như cô mong đợi.

Thẩm Tấn nhếch môi: "Không phải là tôi không mua được tên lửa cho cô đâu."

Thu Tuỳ: ?

Thẩm Tấn: "Nhưng giống như phi hành gia, trước tiên cô phải trải qua quá trình huấn luyện sức bền và khả năng thích ứng với các yếu tố môi trường đặc biệt, huấn luyện khoa học vũ trụ cùng kiến ​​thức ứng dụng và công nghệ, rèn luyện thể chất và một loạt huấn luyện. Tôi nghĩ, với một cô gái chạy 800m còn thở không ra hơi như cô, chỉ sợ là không được."

Thu Tuỳ: "..."

Thẩm Tấn liếc nhìn cô, giọng nói trở nên khàn khàn, nhưng lại tràn đầy giễu cợt: "Cho nên, cô hãy từ bỏ ước mơ lớn lao là rời khỏi hành tinh này đi, ở lại đây phát ngốc với tôi."

Thu Tuỳ: "..."

Cô thầm thở phào nhẹ nhõm, Thẩm Tấn tuy phàn nàn không khách khí nhưng dù sao cô vẫn chuyển hướng được chủ đề.

[EDIT-HOÀN] [Hiện đại] Sắc Thu Ôm Tinh Hà - Hội ThuNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ