Chương 6: Người say mè nheo với kẻ tổn thương

172 14 4
                                    



Quán Hải Sản R
" Cụng ly! "
Những người đàn ông làn da rám nắng nâng ly lên cụng chúng với nhau phát ra âm thanh lớn khiến thực khách của những bàn khác quay lại nhìn họ với vẻ thích thú. Tất nhiên là vì bàn này toàn là những chàng trai trẻ tuổi, vẻ ngoài tuấn tú, khuôn mặt anh tuấn, trông có vẻ là người thông minh và đầy nam tính, thu hút ánh nhìn của nhiều phụ nữ trẻ và phụ nữ lớn tuổi. Các chàng trai trẻ cũng liếc mắt đưa tình ngoại trừ những người có đôi ( Yai và Phaya ) và những người không hề hứng thú đồ ăn như Tharn, Khem và Singha.
" Tụi mày chưa từng ăn tôm bao giờ hay sao ? " Yai nói sau khi thấy ba người bạn cụng ly xong ngồi xuống thì gắp tôm cho vào miệng không ngừng.
" Từng ăn rồi ạ. Nhưng lâu rồi chưa ăn cho nên hôm nay chơi lớn chút " Singha ngẩng đầu trả lời.
" Ờ! Lại còn miễn phí nữa anh " Khem bổ sung.
" Đúng vậy! " Tharn thêm lời. Yai lắc đầu mệt mỏi, trước khi quay lại nhìn "chủ tiệc" đang nhâm nhi ly bia.
Yai không khỏi lo lắng nhìn anh hỏi " Mày đãi nổi đó nhé? " Tao thấy ba cái đứa này, với cái bụng không đáy ( uống mỗi bia ) mày cũng tốn hết cả ngàn.
" Nổi. Anh không cần lo lắng " Anh trả lời, khuôn mặt vẫn không biến sắc , tay chọt vào điện thoại
Yai cầm ly bia lên nhấp một ngụm và nhìn khuôn mặt chill chill của " Ba Phaya " và không khỏi ganh tỵ với anh. Ờ. Người giàu toàn sài tiền như thế này à. Cũng tốt. Nhưng cũng là do nó sinh ra trong gia đình giàu có sẵn rồi, một bữa cả chục nghìn cũng từng có rồi.
Singha cầm điện thoại lên và nhấc máy " Xin chào! Ah! Tới rồi ạ! Vâng, vâng! Ra đón ngay đây ạ! "
" Ai vậy , Singha? " Khem ngẩng đầu lên hỏi
" Cậu Chat á " Singha cười cười trả lời, trước khi rời đi.
Khem quay qua nhìn Yai, Tharn và Phaya trước khi đưa tay che miệng " Tao nghĩ là hai người này có cái gì đó "
" Mỗi mình mày nghĩ thế " Thongthai nói rồi nhấp một ngụm bia
" Tụi nó chăm sóc lẫn nhau dữ lắm ấy " Khem nói " Không có bạn bè nào là chăm sóc lẫn nhau tới mức đó đâu. Nghe đâu là thằng Singha còn liên lạc với bác sĩ tới điều trị cho thằng Chat nữa á "
" Dù tụi nó có như thế thì liên quan gì tới mày hả Khem? Ăn đi mày, thích ghép đôi linh tinh mãi thôi " Yai càm ràm khi đưa đĩa tôm nướng lên trước mặt Khem, nhưng Tharn đưa tay ra lấy con tôm trên đĩa ăn trước khiến Khem há hốc, nhưng không nói gì cả, ngoài việc nhanh tro lấy rồi lột vỏ tôm trước khi Tharn ăn hết.
Phaya trả lời tin nhắn của những người bạn thân ở nước ngoài đã gửi tới trong thời gian anh huấn luyện. Phaya từng học trung học ở Pháp trước đây, vẫn luôn gửi mail cho tụi nó không để cho mối quan hệ bị giảm sút đi
" Làm gì đấy? " Tharn chọc hỏi Phaya " Mày không ăn à? "
Phaya ngẩng mặt lên hỏi Tharn " Ăn trước đi! Tao trả lời mail của bạn chút "
Tharn gật đầu rồi lấy tôm đã bóc bỏ vào đĩa của Phaya. Phaya liếc nhìn Tharn với sự hiếu kỳ
" Ba đãi mà cũng phải được ăn chứ " Nếu bây giờ không ăn thì đừng mong là sẽ còn để ăn nhé Ba nhé.
Phaya thở ra một nụ cười nhẹ nhàng, đóng mail lại rồi cất điện thoại vào túi quần, gắp một con tôm chấm vào nước sốt rồi cho vào miệng, nhai kỹ rồi nuốt xuống
" Làm tốt lắm bé con " Phaya trêu trọc
" Khặc " Yai sặc bia ngay lúc nghe thấy từ "bé con" phát ra từ miệng Phaya. Thân hình to lớn ho đến mức lồng ngực phập phồng. Tharn liền lấy nước đưa cho người anh đang ho sặc sụa không ngừng.
" Ơ. Bình tĩnh đi anh. Bia nó không hết dễ thế đâu. Vội đi đâu chứ? " Hứ! Tham lam thật sự. Tharn lắc đầu, giơ tay lên cho một cái vỗ nhẹ vào lưng Yai.
" Hí... " Phaya nhìn Tharn và Yai rồi nở một nụ cười trên môi. Anh biết vì sao Yai lại bị sặc bia, chắc là hiểu sai nghĩa của từ "bé con" của anh sai rồi. Không thì cũng không nghĩ là anh trêu trọc Tharn đâu...
Khem mở miệng nhìn Phaya nở một nụ cười mềm mại rồi đứng dậy. Thằng chó! Ánh mắt hung dữ vậy. Khem nuốt nước bọt nhiều lần rồi nhìn qua phía Thongthai đang ngồi bên cạnh. Tên này chỉ lặng lẽ ngồi uống một mình và không nói chuyện với ai, vậy tán gẫu với ai đây chứ .
" Này! Thế nào rồi, tụi mày? " Chat chào hỏi. Mọi người thấy nó khập khiễng bước vào bên cạnh có Singha đỡ cũng vội vàng đứng dậy giúp đỡ... Đưa nó ngồi xuống ghế, có luôn cả việc lau ghế cho luôn cơ.
" Lũ quỷ " Chat đỏ mặt chửi. Mọi người trong quán đều quay lại nhìn. Tụi mày có xấu hổ với người ta không vậy.
Mọi người cười lớn hả dạ vì đã trêu chọc được bệnh nhân thành công, hơn nữa bệnh nhân cũng không thể "trả đũa lại được vì chân đang bị thương. Chat càu nhàu, trợn mắt nhìn đám bạn mình trước khi lấy một ly bia và uống nó. Sau đó quay sang nhìn Phaya, Tharn, Yai, Khem, Thongthai và Singha ở đầu bàn
" Chúc mừng tụi mày nhé " Chat vui mừng thật dù cho có ghen tỵ nhưng nó xe lẫn cả niềm vui.
" Ừ! Mày cũng nghỉ ngơi và điều trị cho tốt. Để nhanh bình phục " Tharn nói
Chat gật đầu, rồi đặt ly xuống " Nếu lúc đó tao tin mày thì đã không sao rồi. Không phải tự mãn để không cẩn thận như thế này " Có lẽ sẽ được tiếp tục bước tiếp và có cơ hội tiến xa hơn bây giờ.
Tharn nhìn khuôn mặt của Chat đầy vẻ buồn bã không nói nên lời. Hình ảnh Chat nằm trên tảng đá hôm đó lóe lên trong đầu. Cậu biết nó thất vọng lắm. Bọn họ đều biết nó là người có tài nhưng lại xảy ra tai nạn mà không ai muốn xảy ra. Nếu cậu biết trước sự việc có lẽ đã tốt hơn, đôi khi có thể giúp được nó hơn như vậy, Tharn nghĩ.
Phaya nhìn thấy vẻ mặt đau khổ của Tharn và Chat liền an ủi hai người " Mày đã làm tốt rồi, đừng suy nghĩ nhiều "
" Phải! Hôm nay là ngày chúc mừng, làm vẻ mặt ủ rũ như thế là không có được " Khem nói giọng vui vẻ " Nào, nào! Cụng ly cái nào " Khem pha trò, mọi người nâng ly theo lời mời của Khem. Không lâu sau bầu không khí ngại ngùng cũng biến mất thay vào đó là tiếng cười vui vẻ của mọi người.
5 tiếng sau
" Tới chơi quay chai thôi " Khem rủ bằng giọng khàn khàn, cố gắng ngẩng mặt lên, giữ khuôn mặt tỉnh táo nhưng cuối cùng vẫn gục trên bàn
" Đủ rồi thằng chó Khem, muộn rồi " Yai mắng mỏ rồi giật lấy chai rượu khỏi tay thằng chó Khem
" Anh Yai.... Nhà vệ sinh ! Tharn muốn đi toilet~ " Tharn ngẩng mặt lên mè nheo. Yai suýt nữa đập đầu xuống bàn. Ai đưa rượu cho nó uống vậy chứ. Yai định tới chỗ Tharn thì Phaya đi tới trước.
" Để tao đưa nó đi " Phaya xung phong, đưa tay nắm lấy cánh tay của Tharn, người đang úp miệng vào ghế, kéo cậu đứng dậy, nhưng cơ thể cậu loạng choạng, suýt ngã. Phaya liền lấy ay cậu quàng vào cổ, tay còn lại ôm lấy cậu.
" Mày chắc là muốn đưa nó đi ? " Say vào là mè nheo vậy đó, thằng chết tiệt. Có ai như thằng Tharn không chứ.
Phaya gật đầu trước khi đưa người say vào nhà vệ sinh . Yai nhìn theo với vẻ lo lắng. Nhưng rồi cũng buông bỏ quay lại giúp thằng Chat và Singha giữ thằng Khem với Thongthai. Còn những người khác giúp khiêng người say lên xe.
Phaya đưa Tharn vào nhà vệ sinh, túm lấy người đang say ầm ĩ nói gì không thể hiểu đứng dậy " Ơ?! Tới rồi, tiểu đi "
Tharn gật đầu lia lịa, rồi đứng yên " Ư... Nó không ra mày ơi..." Tharn cau mày rên rỉ, bối rối nhìn sang Phaya cầu cứu
" Không ra ? " Phaya nhìn xuống quần Tharn và thở dài " Tharn, mày chưa khéo khóa "
Tharn cười trong cổ họng " Ờ nhỉ ... Haha " Phaya lắc đầu, Tharn say rồi khiêu khích bỏ mẹ.
" Hừm... Xong rồi " Người say nói " Tay cũng bẩn luôn " Giơ hai tay lên trước mặt Phaya. Phaya cau mày rồi quay qua chỗ khác trước khi nắm lấy tay Tharn đưa cậu tới bồn rửa tay. Tharn cười mãn nguyện vì người kia tận tình chăm sóc mình . Tharn mắt nhắm mắt mở nhìn Phaya, cau mày nhìn Phaya vẻ thú vị . Phaya mở nước rồi ấn xà bông cho vào tay Tharn nhưng Tharn không cử động mà cứ nhìn vào thân hình cao lớn đang " phục vụ " mình. Phaya liền tự mình rửa tay cho Tharn.
" Mày cười cái gì? " Phaya ngẩng mặt lên hỏi người say.
" Ư... Ư ... Ư... Ba rửa tay cho~~ " người say lầm bầm
Phaya lắc đầu, ngước lên và nở một nụ cười nhẹ nhàng " Mày say rồi... Con nít thật sự " Thật ra là không có cố tình rửa tay cho nó đâu, nhưng ấn xà phòng vô tay rồi nên vậy thôi. Nếu để nó tự rửa không biết tới lúc nào mới xong.
" Không phải con nít nha... Tharn không phải con nít " Tharn nói trong lúc nhìn xuống, khuôn mặt đỏ bừng như sắp khóc.
" Ờ! Ờ! Không phải con nít. Tao đùa thôi " Đừng có khóc nha mày
" Tốt lẫm... Phải nghe lời " Vỗ nhẹ vào bờ vai rắn chắc
Phaya cau mày, muốn cười nhưng cười không được, nhanh chóng rửa tay cho người say nhưng bản thân thì không giúp được. Rửa xong thì kiểm tra lại giống như đang chăm lo cho một đứa trẻ thật sự.
" Đi thôi " Phaya vứt khăn giấy vào thùng rồi . Quay lại đỡ Tharn bước ra khỏi nhà vệ sinh.
" Dừng lại! Dừng lại đã... " Tharn dừng lại, hé mắt ra một chút. Phaya dừng theo rồi nhìn người trong vòng tay mình vẻ khó hiểu.
Tharn quay lại nhìn Phaya và nở một nụ cười ngọt ngào với thân hình cao lớn trước khi kiễng chân lên một chút, nghiêng người về phía trước đặt một nụ hôn mạnh vào má anh , khiến thân hình cao lớn ấy cứng đơ một chút, trái tim loạn nhịp. Đôi môi ẩm ướt, mềm mại, nóng bỏng chạm vào má anh.
" Trao phần thưởng cho Ba~ " Tharn rút lại và nói rồi nở một nụ cười ngọt ngào với Phaya
Phaya mở to mắt nhìn Tharn không tin vào những gì trước mắt? Tharn hôn anh? Ánh mắt anh tự động di chuyển xuống đôi môi nhỏ nhắn của cậu, nhìn chằm chằm một lúc lâu. Phaya nhanh chóng rũ bỏ những suy nghĩ bậy bạ thoáng qua của mình. Anh giữ vẻ mặt bình tĩnh dẫn người say đi ra ngoài quán , thấy Yai đang đứng chờ liền đưa cậu đi tới.
" Anh bác sĩ vẫn chưa tới hả anh? " Bác sĩ Chalothorn nói là sẽ tới đón Tharn và Yai sau khi ăn mừng xong
" Ừ! Nó sao rồi? " Yai nói trong khi đưa tay đón lấy cơ thể quầy quậy của Tharn.
" Cũng nặng... " Phaya bình tĩnh đáp. Đột nhiên hình ảnh Tharn tiến tới hôn lên má anh xuất hiện trong đầu, khiến Phaya không biết nên làm vẻ mặt như thế nào cho đúng.
Yai nhìn vẻ mặt của Phaya rồi quay qua nhìn vẻ mặt của người trong vòng tay mình. Thằng Tharn chắc đã làm chuyện gì "kỳ quặc" với Phaya rồi " Nó là vậy đó. Say vào là như thế này đấy "
Phaya gật đầu " Nếu bác sĩ vẫn chưa tới vậy để tao đưa về được không, anh ? "
Yai nhấc đồng hồ lên và thấy đã quá giờ hẹn từ lâu rồi gật đầu với Phaya. Trong khi định đi ra bãi đỗ xe thì tự nhiên, người say ngẩng đầu lên làm động tác như sắp nôn. Yai liền đưa Tharn tới nôn ở gốc cây ven đường. Tharn ngẩng đầu bàng hoàng nhìn xung quanh. Nhìn tấy Phaya chuẩn bị rời đi thì cậu hét lên, mè nheo định đựng dậy đi tìm Phaya thì bị Yai giữ lại.
" Phaya!" Phaya quay lại thấy Tharn đang đứng nhìn mình đầy tiếc nuối, liền bước lại.
Yai nói " Nó đi lấy xe. Mày đợi ở đây đã " Tharn mở miệng, nước mắt rơi. Yai giơ tay lên đánh vào mặt mình một cái. Lại nữa. Nó lại thế nữa rồi.
" Mày đừng có khóc " Say vào là như vậy này nên tao mới không cho mày uống rượu.
" Tại sao nó lại khóc thế anh ? " Phaya chạy lại. Tharn đưa tay lên kiếm Phaya, ngay lập tức nằm lên vai Phaya khiến Phaya không nói nên lời. Thành thật mà nói , Tharn như này anh ứng phó không nổi, không biết nên làm sao.
Yai cười gượng với Phaya " Nó chắc là không muốn xa cách mày. Đưa chìa khóa xe đây. Tao đi lấy xe cho " Phaya lấy chìa khóa đưa cho Yai rồi đỡ người say lên để cậu không ngã lên đường . Yai nhận chìa khóa rồi nhanh chóng đi lấy xe trước khi Tharn lại "lên cơn" thêm nữa
" Phaya~ "
" Ừ! Tao đây "
" Tharn buồn ngủ rồi " Không chỉ nói mà cậu liên tục dụi mặt vào vai Phaya. Phaya mỉm cười nhìn người trong vòng tay mình một cách trìu mến, trong đầu đang nghĩ cách đối phó với người say.
" Đợi tý về phòng rồi ngủ "
" Phòng ai ~~~ "
Phaya nhíu mày " Phòng tao chắc... Chết tiệt! Đứng tử tế coi " Ngã bây giờ. Phaya ôm chặt lấy hông người say, quay đi quay lại lo lắng kiếm Yai. Bao giờ anh nó mới tới đây chứ...
Tharn rời ra khỏi vai của Phaya " Cúc cích... Về phòng Phaya... " Cười hài lòng rồi làm vẻ mặt suy tư cho được " .... Tới nơi rồi ngủ được " Không nói không rằng Tharn đứng thẳng người. Phaya nhanh chóng kéo cơ thể cậu lại , giữ cậu đứng thẳng lên đồng thời ôm lấy eo cậu.
" Tới cái mẹ gì " Phaya mắng, siết chặt eo của người say lại
" Ư~ buồn ngủ rồi "
Phaya nhìn người say mà nặng lòng. Không biết làm sao với kẻ đang mè nheo này. Chỉ biết ước là anh Yai mau chóng lái xe tới đón.
" Ư~ buồn ngủ... Buồn ngủ... Buồn ngủ... " Tharn vừa nói vừa dậm chân trước khi lại làm nũng Phaya " Phaya... Bế tao! "
" Hả? "
" Bế tao! Bế tao! "
" .... " Ông anh Yai... Mày tới lẹ giùm tao...
Khi thấy Phaya đứng yên không chịu bế mình , Tharn bắt đầu mở miệng và khóc lên " Phaya... "
Phaya thở dài nặng nề rồi nhìn Tharn. Từ đầu tới chân, họ không khác nhau mấy. Mặc dù anh cao hơn và có bờ vai rộng hơn nhưng chỉ là hơn một chút thôi. Bế cậu lên làm sao được. Phaya cau mày suy nghĩ hồi lâu rồi quay lưng lại với Tharn.
" Tao cõng mày vậy "
" Yeah! "
Phặp!
Hai chân Phaya khuỵu xuống một bên khi một vật nặng nhảy lên lưng anh, Tharn bám chặt vào cổ anh . Phaya nghiến răng thật chặt rồi từ từ đứng dậy rồi đứng thẳng lên. Có sự rung lắc nhẹ nhưng không tới nỗi sẽ ngã và vẫn đứng vững được. Mày cũng không có nhẹ đâu, Tharn nhé .
" Hộc... "
" Ngủ~ " Một giọng nói khàn khàn vang bên tai và một sức nặng đè lên vai trái cùng với hơi thở nóng bừng biểu thị rằng người nằm trên lưng chắc chắn đã ngủ. Phaya thở dài mệt mỏi nhưng ngay sau đó anh cười nhẹ.
" Con nít thật sự " Phaya nhẹ nhàng lẩm bẩm
Đứng cõng Tharn chưa tới 2 phút thì Yai lái xe tới trước mặt . Yai hạ cửa kính xe " Xin lỗi vì tới trễ, vì có xe chặn trước... "
Phaya gật đầu, nhanh chóng bế người say lên xe. Sau khi đưa được người say lên xe , Phaya cũng thở ra một cách nặng nhọc.
" Công việc nặng nhọc chút nhé mày " Yai nói với vẻ hiểu rõ. Phaya gật đầu trước khi bảo Yai lái xe tới nhà nghỉ của anh bác sĩ, còn anh sẽ chăm lo cho người say.
Sau khi đưa Yai và Tharn về , Phaya lái xe về chung cư. Vừa bước vào phòng , anh đã nở một nụ cười. Nghĩ tới khuôn mặt say khướt của Tharn, rồi lắc đầu.
" Tên điên này... " Say vào rồi điên thật. Nhưng chắc anh còn điên hơn khi thấy Tharn dễ thương cho được... Hí!

[Trans] Điềm Báo - The SignNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ