câu chuyện nhập nhằng với tên khốn biến thái kia đi đến hồi kết bằng việc jaeyun nhận một khoảng bồi thường và tên đấy bị cải tạo vài tháng.
đây là kết quả tốt nhất rồi - một viên cảnh sát đã nói với cậu như thế.
jaeyun cũng cảm thấy như thế này là hoàn hảo, không vướng vào kiện tụng phức tạp, như thế này là quá đủ rồi.
heeseung giúp cậu dọn nhà vào một ngày không lâu sau đó, trước khi hợp đồng nhà hết hạn. cậu vẫn nhớ ngày cậu quay trở lại đấy, mấy người hàng xóm ở hai năm không biết mặt cuối cùng đã lộ diện, nấp đằng sau cánh cửa khép hờ để âm thầm phán xét cậu.
hiện trường hôm đấy sau khi cảnh sát kết thúc điều tra thì vẫn y nguyên như cũ, chiếc ghế bị đổ giữa nền nhà, chiếc bàn bị xáo trộn.
jaeyun nghĩ lại những chuyện đấy, thầm hít một ngụm khí lạnh trấn tĩnh mình.
một người sống ở một căn nhà nhỏ vốn chẳng có nhiều đồ đạc, heeseung giúp cậu mang về 'be beurre'. căn phòng một người đơn giản bây giờ kê thêm một chiếc bàn, chiếc giường đơn rộng rãi cũng được chuyển thành giường đôi lớn hơn.
heeseung không từ chối khi jaeyun đề nghị sẽ sống cùng anh trong căn phòng gác mái tuyệt vời ấy. anh cũng không chối từ một mối quan hệ chưa rõ ràng nhưng mỗi đêm khi anh ngồi chơi game, bên cạnh anh sẽ có một nhà nghiên cứu đang cần mẫn với mấy thứ kết quả thí nghiệm lằng nhằng.
vào những buổi sáng, jaeyun sẽ phụ giúp anh mấy việc vặt trong tiệm bánh. cửa tiệm 'be beurre' thu hút khách hơn nhờ sự nhân đôi đẹp trai, nhưng cũng khiến cho nhiều vị khách nữ tiếc nuối hơn khi trông thấy ánh nhìn của hai anh nhân viên trao cho nhau quá đỗi tình cảm.
thôi được rồi, trai đẹp yêu nhau, chuyện đâu có xa lạ nữa đâu!
sunghoon và jeongseong vẫn thường xuyên ghé đến cửa tiệm vào những hôm rảnh rỗi. jeongseong hợp với heeseung đến lạ kì vì mấy cái sở thích nấu nướng, trong khi đó sunghoon chỉ khoái nằm ườn ra trong căn phòng gác mái đầy ánh nắng, buôn đủ chuyện với thằng bạn thân mình.
"mày với anh heeseung cứ vậy hoài à?"
"cũng không biết nữa."
jaeyun gạch một đường rõ to trên xấp giấy, buông bút ra thở phào một hơi.
"có kết quả thí nghiệm rồi ha? ổn không?"
"tạm ổn rồi."
jaeyun vặn mình. vì mấy cái thứ thí nghiệm này mà cậu đã thức suốt mấy đêm liền. có lỗi cực kì khi heeseung phải đi ngủ dưới ánh đèn bàn của cậu.
"quay lại chuyện chính, cả mày với heeseung đều không tính cho nhau danh phận à?"
câu hỏi của sunghoon thêm lần nữa lại khiến cho jaeyun suy nghĩ. mối quan hệ giữa hai người cứ giậm chân tại chỗ suốt, mặc dù sống cùng, mặc dù gần như là không khác gì người yêu, nhưng cả hai lại chưa ngỏ lời yêu bao giờ.
"anh ấy không nói, tao cũng không."
"ờ ha, chịu thua hai người luôn á. tới cỡ này rồi mà vẫn không nói."
BẠN ĐANG ĐỌC
heejake | mười năm
Fanfictioncó chuyện tình kia đi qua thập kỷ một người không nói một kẻ không hay