Mùa xuân năm nay rất ấm áp, mới đầu tháng Giêng mà hồ Thập Sát Hải đã tan băng. Đối với vương phủ, đây giống như dấu hiệu báo mùa xuân đã về, dù gì tiểu vương gia mới tỉnh lại sau một hồi bệnh nặng, đó là một chuyện đáng để vui mừng.
Lâm Nguyễn đã dậy từ sớm, Đông bá sắp xếp cho cậu ở cái phòng nhỏ bên cạnh Tây Noãn Các, chỉ có mình cậu ở đó, người xung quanh chẳng thèm để ý tới cậu.
Tiểu vương gia ngồi trên ghế tròn, sắc mặt vẫn hơi tái nhợt, vẻ mặt thì lại bình thản không giống một đứa trẻ mới hơn mười tuổi chút nào. Điều này khiến hắn thoạt nhìn thật lạnh lùng, giống như tất cả mọi người đã vào xuân mà hắn vẫn còn kẹt lại ở mùa đông.
Lâm Nguyễn vào nhà, vén vạt áo quỳ xuống, hành lễ một cách vụng về.
Trạm Hi hờ hững liếc mắt nhìn cậu, "Đứng lên đi."
Lâm Nguyễn đứng lên, Thế Ninh kéo Lâm Nguyễn lên đứng cạnh Trạm Hi.
Tuy hắn gọi Lâm Nguyễn vào thật nhưng cũng không định để cậu hầu hạ, Lâm Nguyễn còn chưa học được cách thỉnh an, đương nhiên không làm nổi công việc của một người hầu.
Mấy gã đầy tớ mang hộp cơm gỗ sơn đỏ đi vào, bày đồ ăn sáng đầy bàn. Thế Ninh đứng bên cạnh Trạm Hi hầu hạ hắn dùng bữa, Trạm Hi chỉ ăn mấy miếng. Thế Ninh khuyên bảo mãi, Trạm Hi khoát tay, từ đầu tới cuối lười mở miệng nói.
Lâm Nguyễn đứng phía sau Trạm Hi, cúi đầu nhìn hoa văn trên thảm.
Trạm Hi nhận lấy khăn để lau tay, nhìn Lâm Nguyễn im lặng như một món đồ trang trí, hắn vẫy tay gọi cậu.
Lâm Nguyễn chưa kịp phản ứng, Thế Ninh phải đẩy cậu một cái, Lâm Nguyễn mới căng thẳng đáp một tiếng, "Gia."
Trạm Hi nhìn cậu, mặt mày Lâm Nguyễn hồng hào hơn lần đầu tiên hắn nhìn thấy rất nhiều, có lẽ là vương phủ cũng không quá bạc đãi, nhưng ánh mắt cậu thì lại hoảng sợ hơn lần ấy.
"Ăn cơm chưa?" Trạm Hi hỏi cậu.
Lâm Nguyễn lắc đầu, Trạm Hi chỉ vào bàn, "Thưởng cho ngươi đấy, ăn đi."
Lâm Nguyễn vô thức nhìn về phía Đông bá, Đông bá là người cậu tiếp xúc nhiều nhất trong cả vương phủ này.
"Nhìn ông ấy làm gì?" Trạm Hi bình thản, "Ngươi chỉ cần nghe lời ta là được."
Đông bá đứng cạnh không nói gì, Lâm Nguyễn chậm rãi ngồi vào bàn ăn, cậu vẫn chưa học được cách dùng bữa cùng chủ nhân, động tác vô cùng cứng ngắc.
Trạm Hi không ăn, nhưng hắn không đi, ngồi chống cằm nhìn Lâm Nguyễn. Hắn muốn cậu biểu diễn cho hắn xem sao? Lâm Nguyễn không biết hắn đang suy nghĩ điều gì.
Ăn lửng bụng, Lâm Nguyễn buông đũa nói no rồi.
Trạm Hi tiện tay tháo ngọc bội trên người ném cho Lâm Nguyễn, "Thưởng cho ngươi."
Lâm Nguyễn nhận lấy ngọc bội, nhìn Trạm Hi không biết phải làm sao, cậu không hiểu vì sao Trạm Hi tự dưng lại thưởng cho mình một miếng ngọc, bởi vì mình ăn cơm hay vì mình nghe lời hắn?
BẠN ĐANG ĐỌC
Tiểu phúc tấn
General FictionTác giả: Bán Duyên Tu Đạo Thể loại: Cận đại, dân quốc, niên thượng, dưỡng thành, ngọt sủng, HE Couple: Trạm Hi x Lâm Nguyễn (Hậu duệ Mãn Thanh tao nhã phúc hắc ôn nhu công x Đường não kỳ lạ đáng yêu tội nghiệp thụ) Số chương: 51 ...