Sai lầm (Peyz x Wangho) 1

706 29 0
                                    

Han Wangho và Lee Sanghyeok tách ra khỏi đồng nghiệp ở ngã tư. Cuối cùng chỉ còn lại hai người.
Lee Sanghyeok hỏi: "Wangho có muốn tôi đưa em về không?"
Han Wangho nói, không cần, khách sạn ở gần đây, em có thể đi bộ về. Sau đó anh quay người và rời xa vị sếp kia theo hướng ngược lại.

Anh ấy đã nói dối. Han Wangho rẽ vào góc tường ẩn nấp một lúc, sau đó quay trở lại con đường đầy náo nhiệt, ngồi ở quán bar nuốt khan. Anh gửi đơn xin thôi việc điện tử đã chuẩn bị trước đó đến bộ phận nhân sự và sao chép riêng cho Lee Sanghyeok một bản với cảm giác vui sướng khá khó chịu.

Nửa đêm anh đã uống rất nhiều rượu soju và bia, đường trong đồ uống ngọt pha vào khiến Wangho rất nhanh say. Không muốn bị alpha nào đó nhặt được nên anh mở điện thoại ea, kéo danh bạ điện thoại từ trên xuống dưới. Anh Kyukkyu loại anh ta vì anh không muốn bị giảng dạy. Anh Junsik cũng loại anh ta ra. Wangho thực sự ghét việc kiểm tra chéo, anh chỉ đơn giản là loại trừ tất cả những người biết Lee Sanghyeok, chỉ còn lại những người đã từng có quan hệ thể xác. Anh cũng không muốn liên lạc, vì vậy tốt nhất hãy là một người đủ xa lạ, kỳ lạ đến mức anh không biết gì về những trải nghiệm trong mối quan hệ trong quá khứ của mình và chưa nảy sinh bất kỳ liên hệ không trong sạch nào với người ta, nhưng đủ gần để ta có thể uống rượu cùng nhau tối nay.

Gần cuối danh sách trò chuyện, Han Wangho dừng lại trước một hình đại diện có logo G Club được vẽ bậy trên đó. Hình như được gọi là Kim Suhwan, cậu ta có ở đây không? Lưu ý tên này chính là hoàng tử trẻ của công ty G, Han Wangho mơ hồ nhớ tới ánh mắt ấm áp không giấu diếm của đối phương khi được mời tham dự buổi họp báo, điều buồn cười là trong cuộc phỏng vấn ngắn ngủi ở văn phòng chủ tịch, chàng trai trẻ với biệt danh hoàng tử thực sự đã đến gặp anh với bảng tên khi còn là thực tập sinh. Cậu ta rót cà phê, nhìn chằm chằm vào mặt anh đến nỗi nó đổ ra khắp bàn.

Ở cấp độ này, việc quyến rũ Kim Suhwan sẽ khá dễ dàng. Han Wangho không gửi tin nhắn,mà trực tiếp gọi giọng rất trìu mến: "Suhwan, có muốn uống cùng nhau không?"




Khi Kim Suhwan đến, Han Wangho đã sắp bất tỉnh. Cậu không thể thốt ra một lời từ chối rõ ràng và hợp lý trước hàng loạt lời nói huyên thuyên của đàn anh, đành phải nghe theo những lời tâng bốc sáo rỗng. Kim Suhwan uống một hơi nửa ly whisky, đẩy ly và thẻ đen trở lại quầy bar nói với nhân viên phục vụ. " Xin lỗi, tôi đã mua hết đồ uống."
Sau đó quay sang những người đang làm phiền Han Wangho. "Tôi và bạn tôi có thể ở riêng một lúc được không?"

"Suhwan, cậu đến rồi." - Han Wangho cười có chút điên cuồng, nửa phần nghiêm túc phàn nàn. – "tại sao phải mời bọn họ uống rượu? Suhwan có thể đưa anh đi luôn mà."
Kim Suhwan nắm lấy cánh tay và eo mềm nhũn của Han Wangho, bình tĩnh nói: "Anh, anh say rồi, em đưa anh về."

Chiếc gương vàng sáng của thang máy phản chiếu vẻ mặt đỏ bừng và mờ mịt của Han Wangho. Kim Suhwan từ trong túi áo lấy thẻ chìa khóa phòng ra, không biết Han Wangho lấy đâu ra sức lực khủng khiếp như vậy, xoay người ép cậu vào tiền sảnh, chủ động áp sát , cả cơ thể anh thơm mùi rượu.

Han Wangho thì thầm vào tai cậu. - "ở lại, Suhwan, ở lại với anh."
Vẻ đẹp của anh ấy giống như một lưỡi dao sắc bén phủ đầy mật, Han Wangho rất biết cách sử dụng nó. Miếng dán sau gáy Kim Suhwan bắt đầu bị rạch ra. Hơi thở ngọt ngào làm tê liệt thần kinh của chàng trai nhỏ, xuyên qua lưng, đục một lỗ trên cơ thể cậu. Kim Suhwan nhanh chóng khuất phục trước ham muốn mãnh liệt và đau đớn như vậy, cậu chỉ kịp gọi anh trai, Han Wangho đã nắm chặt vai cậu và hai người hôn nhau.



Han Wangho đã lâu không ngủ ngon được như vậy, giữa chừng, anh tạm thời tỉnh ngủ vì cảm giác nôn nao khó chịu. Kim Suhwan ôm gáy và cho anh uống nước sau đó lại chìm vào giấc ngủ dưới sự an ủi nhẹ nhàng của alpha nhỏ tuổi.
Vì thế khi tỉnh dậy, tâm trạng anh khá tốt và cảm thấy sảng khoái sau khi tắm. Kim Suhwan gọi phục vụ phòng, bữa sáng thịnh soạn được đặt trên bàn, Han Wangho hiếm khi ăn hết một phần thịt xông khói và trứng, uống cạn cốc sữa. Kim Suhwan không ăn nhiều, vẻ mặt bồn chồn, Wangho đang định uống cốc luôn cốc của cậu thì Kim Suhwan ngập ngừng đặt một viên thuốc nhỏ màu hồng bên cạnh cốc và nói nhỏ. – "Em đã hỏi ý kiến ​​người ở hiệu thuốc và nói rằng tốt hơn nên uống trong vòng 24 giờ."

Cậu ta đang nói về cái gì vậy? Nụ cười của Han Wangho cứng đờ trên mặt. Trong không khí vẫn còn vương lại mùi hương thoang thoảng sau khi ân ái mãnh liệt, anh chợt nhận ra sở dĩ cơ thể anh vẫn thoải mái, tâm trạng ổn định như vậy sau khi uống rượu và làm tình cả đêm là vì Kim Suhwan ở bên cạnh. Nói cách khác, nó đến từ pheromone mà cậu ta liên tục cung cấp, đã được tích hợp vào cơ thể anh và trở thành một với Han Wangho.

Han Wangho đã được đánh dấu.

Han Wangho sờ lên vết răng sau gáy, có chút ngơ ngác hỏi: "Haha, đây hẳn là dấu vết tạm thời phải không?"

Cậu bé ngồi đối diện anh xấu hổ cúi đầu - "Xin lỗi anh Wangho, đêm qua, anh... em đã không kiềm chế được bản thân."

Anh ấy đã hoàn toàn bị đánh dấu.

Những hình ảnh rời rạc tràn vào tâm trí anh, anh đã quá say, nhận thức về tình trạng thể chất của anh trở nên mờ nhạt và nhu cầu khoái cảm của anh là vô cùng cấp bách. Khi Kim Suhwan nói với anh rằng cậu ta không đeo bao cao su, điều Wangho nghĩ là chỉ cần không đi vào khoang sinh sản thì sẽ không sao cả. Alpha trẻ tuổi kinh nghiệm quan hệ tình dục không nhiều, chỉ muốn lấy lòng anh nên sẽ làm bất cứ điều gì Han Wangho yêu cầu. Han Wangho lẽ ra đã nhận ra có điều gì đó không ổn sau khi bị xuyên thủng lần thứ hai và ga trải giường ướt đẫm, cơ thể omega đã sẵn sàng mở cửa vào khoang sinh sản , nên Kim Suhwan dễ dàng tìm được lối vào bí mật ở phía sâu và không thể cưỡng lại mở kết bên trong , xuất tinh đầy tinh dịch.

Han Wangho nuốt viên thuốc như thể đang nuốt thuốc hối hận, sau khi uống xong, anh có thể quay ngược thời gian và tự cho mình một cái tát thật lớn vào mặt đêm qua. Anh thực sự phát điên rồi, làm sao có thể để một alpha xâm nhập vào mình mà không có bao cao su? Làm sao anh có thể tin vào chu kỳ động dục hỗn loạn của mình? Kim Suhwan hoàn toàn không dám nhìn vẻ mặt của Wangho, toàn thân cuộn tròn đáng thương, như sắp vỡ nát dưới áp lực thấp của Han Wangho, anh thở dài một hơi, xác nhận với lương tâm cuối cùng của mình. Cậu có phải là người lớn không? Cậu đủ tuổi chưa?

Kim Suhwan gật đầu, sau đó có chút ngượng ngùng nói. – "tháng trước em cũng gửi cho anh một tấm thiệp sinh nhật điện tử. Em đủ 18 tuổi rồi anh."

Ai quan tâm đến thứ gì đó sẽ tự động được gửi vào thời gian đã lên lịch theo mặc định chỉ bằng một cú nhấp chuột vào cài đặt? Han Wangho bị vẻ mặt của cậu doạ có chút sợ hãi, cố gắng hết sức duy trì nụ cười giả tạo đàng hoàng nói: "Suhwan, em có thể rời đi một lát được không? Chuyện này xảy ra quá đột ngột. Anh cần chút thời gian ở riêng một mình. Chúng ta có thể gặp lại sau được không?"



Đeo kính gọng và đeo khẩu trang, tình huống ngồi trong phòng khám phụ sản và giải thích mọi việc cho bác sĩ khá kịch tính. Han Wangho luôn gọn gàng, ngăn nắp trong việc thỏa mãn mong muốn của mình, chưa bao giờ mắc phải sai lầm chết người như lần này.

Vì đã bước vào thời kỳ động dục nên phẫu thuật cắt bỏ tuyến thể đã bị đánh dấu không thể tiến hành ngay mà việc xét nghiệm chỉ có thể được thực hiện sau khi thời kỳ động dục kết thúc. Viên thuốc tránh thai được bác sĩ kê cho anh giống hệt như viên Kim Suhwan đưa cho anh, sau khi xác nhận, Han Wangho bỏ vào túi của anh ngoài thuốc ức chế, còn có một lọ nhỏ núm vú giả. bởi vì hắn để lại dấu hiệu alpha không thể đi cùng hắn, cho nên hắn mới cầm lấy loại vật nhân tạo này khó có thể ứng phó được. Han Wangho xịt một chút, ngửi ngửi, trên người Kim Suhwan còn rất nồng nặc, gây ra cảm giác hơi buồn nôn.

Anh mua một cây kem ở quầy tráng miệng gần đó, đặt điện thoại ở chế độ máy bay và lang thang không mục đích trên đường cho đến khi trở về khách sạn vào buổi tối. Xoay người qua cầu thang, anh nhìn thấy Kim Suhwan vẫn đang đứng trước cửa phòng mình, lặng lẽ ngồi xổm như mèo nhà chờ chủ nhân quay về từ khoảng cách hơn mười mét. Han Wangho có chút kinh ngạc, anh không biết đứa nhỏ này đã chờ ở chỗ này bao lâu rồi? Anh vô thức giấu chiếc túi xách có in hình Bệnh viện Đại học Quốc gia Seoul ra sau lưng, nhưng Kim Suhwan nhìn anh nói. - "Anh đã đến bệnh viện chưa? Lẽ ra anh nên nói với em rằng em nên đi cùng anh."
Đôi mắt nhỏ như thú của Kim Suhwan khiến Han Wangho toàn thân khó chịu, anh nhịn cười, đột nhiên chuyển chủ đề.
"Suhwan ăn cơm chưa?"
"Chưa."
Đứa trẻ trả lời ngoan ngoãn và nhìn anh háo hức. Han Wangho trong lòng mắng một câu, sao cậu không đi ăn, đợi ở đây có ích lợi gì.
Wangho bất lực để cậu ta theo vào nhà và anh đưa những món ăn nhẹ lúc đêm khuya mà anh ấy đã mua sẵn ở các quầy bán đồ ăn trong chợ cho cậu. Quên đi, ai bảo anh là mèo nô? Kim Suhwan thoạt nhìn như mèo lông xù, rất trầm lặng, ăn uống nhìn rất có học thức, cũng không có kêu gừ gừ như mèo của anh, nghe đến đáng lo ngại.

Kim Suhwan ngăn cản anh tự mình tiêm thuốc, cậu ta thành thật nói, dùng thuốc ức chế sau khi bị đánh dấu sẽ có tác dụng phụ, anh sẽ cảm thấy khó chịu. Chẳng lẽ Han Wangho không biết? Là ai để anh rơi vào tình trạng này? Anh vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ tinh thần để giải quyết nhu cầu sinh lý của mình với Kim Suhwan trong trạng thái tỉnh táo, anh cũng không muốn lãng phí lời nói để thảo luận những vấn đề như có nên đánh dấu hay không, có động dục hay không. Kim Suhwan còn quá trẻ,Wangho luôn cảm thấy tội lỗi khi báng bổ trẻ vị thành niên. Anh lại một lần nữa từ chối sự tham lam của mình và chọn đối tác tồi tệ nhất.

Nếu biết trước, dù có cô đơn đến phát điên, anh cũng không nên bị ham muốn cuốn đi. Hiện tại đến lượt anh trả giá, để Han Wangho bị nhiệt độ động dục tra tấn, giãy giụa trong cơn đau lạnh lẽo do thuốc ức chế đưa ra. Đây là bài học mà anh đáng phải nhận. Kim Suhwan hoàn toàn không muốn cho anh chịu đựng một mình như vậy, khi nó chuẩn bị chạm vào anh lần nữa thì chiếc kim nano rơi ra.

Kim lăn xuống giường, Han Wangho có chút khó chịu, thấp giọng nói: "Suhwan, cậu đi đi, được không?"

"Hãy để em giúp anh được không?" - Kim Suhwan bướng bỉnh nói, thể hiện tinh thần trách nhiệm vượt xa tuổi tác. Han Wangho cổ tay bị nắm chặt, anh tượng trưng giãy giụa hai lần, sau đó mới bỏ cuộc. Bây giờ mọi chuyện đã xảy ra, anh không còn tư cách gì để hành động như một người vợ trinh bạch và tử vì đạo. Kim Suhwan hôn lên khóe môi đang lạnh lùng của anh, cậu không hề lợi dụng đặc quyền bẩm sinh của alpha để khơi dậy đam mê trong anh mà dùng hơi thở nhẹ nhàng và nụ hôn, chờ đợi cơ thể Wangho từ từ tiến vào trạng thái.

Han Wangho cảm thấy tuyệt vọng về tốc độ và mức độ bị ướt, anh căn bản không thể cưỡng lại bất kỳ cám dỗ nào. Ngón tay của alpha chậm rãi xuyên vào, phát sinh khá rõ ràng tiếng nước. Han Wangho dùng trái tay che mặt, nhưng lại không thể ngăn cản răng của Kim Suhwan liên tục cắn vào vai và cánh tay của mình, thậm chí còn mút đầu ngón tay thay cho việc hôn anh. Ham muốn nhanh chóng hiện thực hóa thành ngọn lửa thiêu đốt ở bụng dưới, Han Wangho cay đắng nói: "Được rồi, vào nhanh đi." Đứa bé giả điếc tai, quyết định dùng ngón tay chơi đùa cho đến khi anh đạt đến cao trào.

Ở Han Wangho cắn mu bàn tay, vừa rên rỉ vừa xuất tinh. Kim Suhwan đúng lúc cắn lên tuyến thể sau gáy, tiêm cho anh một loại pheromone alpha tươi mới. Cảm giác tuyệt vời khi bị đánh dấu khiến Han Wangho cảm thấy thật khó chịu, người ta sẽ thực sự rơi vào đó không thể kiềm chế được.

Kim Suhwan ôm anh, chờ anh bình tĩnh lại, tay cậu vẫn đang ở trong đó, Han Wangho nhịn không được bóp chặt hai chân. Việc tiếp xúc đã xong, đến lượt anh không hài lòng, vì vậy anh lại hỏi với giọng điệu rất thanh tao, nửa quyến rũ nửa phàn nàn: "Em không vào à?"

Kim Suhwan kiềm chế nói, "Anh, anh còn muốn không?"

Đã đạt đến mức độ này rồi, tại sao bạn còn cần phải xác nhận điều gì đó với anh? Han Wangho trong lòng trợn ngược, nở một nụ cười trẻ con khá ngốc nghếch. Anh thường dùng nó để đối phó với những kẻ ngốc thực sự trên giường. Chỉ cần nói cho họ những gì muốn nghe, anh cũng sẽ không mất đi cái gì, Han Wangho tiếng rên rỉ bắt đầu trở nên ngọt ngào, eo anh nhẹ nhàng đung đưa trong tay Kim Suhwan.- "Chẳng phải luôn làm rất tốt sao? Làm lại lần nữa và cho anh xem."

Kim Suhwan rút tay ra, khiến Han Wangho phát ra âm thanh mũi, nghe rất gợi tình. Cậu ta nói mình cần đeo bao cao su vào, xé một nửa gói ra đưa cho Han Wangho có chút đau khổ hỏi: "Anh đeo vào cho em được không?"
Han Wangho rất nghi ngờ tên này thật sự không biết hay vẫn là giả vờ, nhưng lúc này không còn nhiều lý do nữa, thậm chí Wangho còn cúi xuống dùng miệng đẩy chiếc vòng cao su ra bằng lưỡi anh và liếm từng chút một, rồi nheo mắt ngồi xuống nhìn người kia.



Tuyệt vời, sáng hôm sau Han Wangho một lần nữa thức dậy và muốn tự tát mình thật mạnh . Vẻ mặt ăn thịt người của anh dễ dàng khiến Kim Suhwan lầm tưởng người anh em này đang tức giận, vội vàng cúp điện thoại, thái độ có ôn nhu đến mức đành phải nuốt một ngụm nước chua. Haha, bị xúc phạm Khi bạn đạt đến cấp độ vàng của mèo con, bạn đã xúc phạm bông gòn dù bạn có lạnh lùng đến đâu, nó cũng sẽ chỉ nghe lời bạn.

Kim Suhwan nói –" xin lỗi anh Wangho, có lẽ em phải rời đi một lát, xem ra tối nay em không thể ở khách sạn với anh được."
Han Wangho sửng sốt một chút, sau đó cười rạng rỡ, ân cần nói: "Chính là như vậy, không cần phải xin lỗi, Suhwan cứ việc đi làm việc của mình đi, đối với anh không quan hệ."

Đúng rồi, chúng ta đi nhanh thôi. Han Wangho suýt chút nữa quên mất Kim Suhwan còn là một cậu bé mới lớn được một tháng rưỡi, đâu có được tự ý ngủ lang bên ngoài. Sự vướng mắc không thể giải thích được này đã khiến anh cảm thấy mệt mỏi.

Kim Suhwan giải thích. –"Em sợ nếu không quay về, người nhà sẽ tìm thấy em ở đây, sẽ gây phiền phức cho anh Wangho."

"Được rồi, được rồi, Anh biết rồi."
Kim Suhwan vẫn giữ giọng điệu chậm rãi trước ánh mắt ngày càng thiếu kiên nhẫn của Han Wangho, nhưng những gì cậu ta nói khá sốc: "Tuy nhiên, Wangho, anh có muốn về nhà với em không ? Bằng cách đó, em sẽ dễ dàng chăm sóc anh hơn."

Thằng này chắc điên rồi.

Han Wangho cảm thấy mình sắp điên rồi, bởi vì anh không có lập tức chửi người như mọi ngày kiểu như: "Này, đầu óc của cậu bị cửa ép hỏng phải không?", mà là bắt đầu tưởng tượng giám đốc của Công ty G phát hiện ra biểu cảm trên khuôn mặt sẽ thú vị đến mức nào nhỉ. Cậu con quý tử của GenG vừa bước qua tuổi 18 được hơn một tháng bị Han Wangho hơn tận 7 tuổi dụ lên giường.

Han Wangho vốn chẳng sợ cái gì trên đời, anh có Lee Sanghyeok chủ tịch Công ty T1 chống lưng và sở hữu luôn Kim Soo Hwan, hoàng tử của GenG. Tuyệt vời!

Trên thực tế, chỉ cần dán miếng dán ngăn mùi lên là sẽ không bị phát hiện. Điều gì sẽ xảy ra nếu nó bị phát hiện? Trong những lần gặp mặt trước, cha của Kim Suhwan dường như vô cùng hài lòng với anh, chủ yếu là vì năng lực chuyên môn của anh, mấy lần muốn câu trộm anh. Liệu anh ta sẽ gục ngã hay sẽ chỉ chấp nhận hoàn cảnh? Han Wangho có chút tò mò, là bởi vì anh thực sự đang buồn chán, nên nghĩ tới công việc tiếp theo, thế là thản nhiên nói: "Được, chúng ta đi thôi."

Alpha nhỏ không ngờ anh lại đồng ý dễ dàng như vậy. Kim Suhwan vui vẻ cũng không hề phô trương, gửi vài tin nhắn, sau đó ngẩng đầu lên, vẻ mặt ngượng ngùng khiến Han Wangho sợ hãi: "Cha mẹ ta rất vui vẻ, mẹ nói sẽ làm đồ ăn ngon đấy, em gái cậu cũng nói sẽ về nhanh thôi."

Han Wangho nhận ra rằng mình có thể đã phạm hết sai lầm này đến sai lầm khác và đã đến mức phạm tội. Một giọng nói trong lòng anh nghiêm khắc cảnh cáo anh, đừng giả vờ nữa, hãy nói với cậu ta rằng bây giờ tôi không có hứng thú với cậu chút nào, mời cậu làm tình chỉ là cho vui, bị cậu đánh dấu là một tại nạn và nó đang khiến tôi khó chịu, Han Wangho đừng lợi dụng sự thiện chí giản dị của đứa trẻ này. Hãy tiến tới, đấm nó thật nhanh và bảo nó ra ngoài.

Bên kia lại có một lời thì thầm khác từ ác quỷ, tại sao không, vì trên đời này ai cũng cần tình yêu, tại sao anh lại không thể tận hưởng thứ được trao miễn phí cho mình? Hãy để anh được dùng làm thuốc giảm đau để giảm bớt nỗi đau. Việc này vẫn luôn được thực hiện phải không? Hơn nữa, tình yêu của một đứa trẻ có thể kéo dài được bao lâu, một tháng? Hai tháng? Anh vẫn phải phẫu thuật cắt tuyến thể, vậy ai sẽ phải chịu đựng nhiều hơn. Han Wangho anh chứ ai???

[AllPeanut] Đậu nhỏNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ