Chương 28

93 2 0
                                    

                                   
                                         

Dì Hồng có nói với Thanh Bảo rằng bên bà có rất nhiều đồ đẹp cho tiểu khả ái, có cả giày và nón. Cậu tò mò lắm nên chẳng thể chờ liền đi làm về là đi nhanh qua đây.

                     

Bà kéo trong ngăn tủ lấy ra thật nhiều quần áo đủ các kiểu dáng cho tiểu khả ái. Mới tinh vẫn còn gắn mác niêm phong trong bao. Bao nhiêu đối với bà đáng nhiêu tiền, không bằng mua cho bảo bối một tivi thật to nhưng đáng tiếc lại không chịu nhận lấy.

                     

"Oa... Thật nhiều, dì Hồng cho tiểu khả ái hết thật sao?".

                     

"Đúng tất cả đều cho tiểu khả ái".

                     

Thanh Bảo đó giờ có thấy đâu quần áo cún con lại dễ thương đến vậy. Cậu cười cười rất tự nhiên tiến đến hôn vào mặt dì Hồng. Bà tiếp nhận một cách thoả mãn.

                     

Hắn đứng cạnh nhăn nhó mặt mày xem hết một đoạn kịch tình cảm gia đình xong không chịu nổi che miệng nuốt nước bọt. Cậu ta hôn còn để dính nước bọt trên đó mà mẹ hắn không chê, chẳng phải bà rất ghét có cái gì dơ bẩn dính lên mặt mình sao?

                     

"Ờ đúng rồi Thế Anh, đi chơi biển lần này con dẫn Bảo theo với".

                     

Ngay từ đầu là hắn vừa thấy cậu ta là nên chạy nhanh lên phòng, nghĩ sao lại đứng ở đây cả buổi. Cảm nhận được điều chẳng lành và cuối cùng nó cũng xảy đến. Lập tức hắn lớn giọng phản bác dù cho có một phần trăm thắng hắn vẫn không muốn Thanh Bảo hiện diện trong chuyến đi chơi đẹp đẽ này của hắn.

                     

"Cậu ta phiền phức như thế con mà dẫn theo chỉ có gặp hoạ"

Phong thủy cậu ta không tốt, mỗi lần đi theo đều kéo theo hắn vào một chuyện chẳng đâu ra đâu.

                     

"Cái gì phiền phức? Cái gì gặp hoạ? Con không thể nói chuyện dễ nghe chút sao, con không sợ Bảo sẽ buồn?"

Bà nặng nề đóng lại tập sổ sách, nhìn về phía Thanh Bảo chỉ mong sao thằng bé không để tâm đến.

                     

Hắn thở dài mệt mỏi chống đỡ tay lên bàn, liếc mắt đưa đến cái con người vẫn bình thản ngồi ôm cái thứ lắm lông.

                     

"Chẳng phải cậu ta còn bận làm việc kiếm tiền sao, thời gian đâu mà đi chơi".

                     

"Mình có... có thể xin nghỉ bạn đừng lo".

                     

Andree x Bray (VER) Bên Nhau Là Hạnh Phúc Hay Đau Thương Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ