Chương 5: Ra mắt

661 58 6
                                    

|96%- Guon|
Chương 5

Khíttt...

Chiếc xe mô tô quen thuộc của Moon Hyeonjoon dừng trước cửa biệt thự nhà họ Lee, gương mặt xinh đẹp lộ ra sau khi em cởi mũ bảo hiểm thu hút ánh nhìn của biết bao nhiêu người đứng gần. Em tiến đến, định bụng bước vào cửa liền bị hai tên bảo vệ chặn lại:

"Cậu là?"

"Ah, tôi là Moon Hyeonjoon, không biết gia chủ của các anh đã báo lại với các anh việc hôm nay tôi đến đây chưa, nếu chưa thì để tôi..."

"Ôi trời, Hyeonjoon đấy à con, vào nhà đi đứng ngoài đó nắng lắm"- Bà Lee bước ra ngoài, thoáng thấy Hyeonjoon đến thì không giấu khỏi sự vui mừng, dù bà trông có vẻ gấp gáp nhưng thần thái toát ra của một vị phụ nhân quyền quý vẫn không tài nào suy chuyển.

Theo sau bà là Lee Minhyeong và ông Lee đang xách theo nhiều túi va ly lỉnh kỉnh, họ chuẩn bị đi đâu à ?

"Dạ, chào Lee phu nhân, cháu đến lúc này có làm phiền gia đình bác không ạ?"

"Không phiền, ta rất hoan nghênh khi con tới Hyeonjoon à, chỉ là ta và chồng chuẩn bị đi du lịch thôi."

"À mà nhóc con này, sắp thành người một nhà rồi mà còn xưng hô xa cách như vậy. Gọi ta là mẹ luôn cũng được mà haha"- Lee phu nhân khẽ cười, Moon Hyeonjoon thì luống cuống, không biết sử trí  thế nào, em lén nhìn Lee Minhyeong cầu cứu. Thế quái nào mà tên này lại đang che miệng cười đểu cái vẻ mặt ngơ ngác của em, thôi rồi, lại phải tự lực gánh sinh thôi

"Ah, con sơ suất quá, thực sự xin lỗi mẹ, mẹ Lee"- em mỉm cười ngại ngùng, bà Lee lại thầm cười lớn trong lòng. Hyeonjoon sao mà đáng yêu quá đi mất, chắc tên nhóc nhà bà kiếp trước giải cứu ngân hà rồi nên kiếp này nó mới cưới được vợ đẹp như vậy, lại còn dễ thương nữa chứ, thật muốn ôm con dâu vào lòng quá

"Không sao mà, con là con dâu yêu quý của mẹ, con làm gì mẹ cũng sẽ tha thứ hết."

" À còn hai cậu, đây là vợ sắp cưới của chủ tịch Lee, sau này đừng để thằng bé đứng đợi như vậy nữa, được không?"- bà Lee quay sang 2 viên bảo vệ, nhẹ nhàng nhắc nhở, giọng nói bà thanh thoát mà uy lực vô cùng. Giọng nói quen thuộc của bà lại vô tình gợi lại cho em những xúc cảm thời thơ ấu khi hay sang nhà họ Lee chơi, có lẽ đã lâu lắm rồi em chưa được nghe lại giọng nói này.

Thực lòng, từ bé em đã luôn xem Lee phu nhân là mẹ rồi, bà ân cần, chu đáo, cũng chăm sóc em rất nhiều khi còn bé. Nếu không có sự việc hôm ấy, thì em và Lee Minhyeong vẫn còn là những người bạn thân thiết, khoảng cách giữa em và Lee phu nhân cũng không xa lạ như thế này

"Dạ vâng thưa Lee phu nhân!"- giọng nói đều đều của hai người bảo vệ như kéo em về với thực tại, em vô thức mà ngước lên nhìn Lee Minhyeong, có lẽ cái tên đại ngốc này vẫn không biết mình đã gây ra việc gì đâu mà

"Chị Lee oiii"- một giọng phụ nữ vang từ đằng xa, í ới gọi Lee phu nhân.

'Ê từ từ, cái giọng này nếu mình không nhầm...'- Em thất thần quay đầu lại nhìn chủ nhân của giọng nói

"Mẹ!!! Sao mẹ lại ở đây, cả ba nữa???"- Em ngạc nhiên nhìn hai con người trước mặt cũng đang mang theo một đống vali như hai ông bà Lee, trong đầu hiện lên đầy sự khó hiểu

96%- GuOn fanfic- ABONơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ