Chương 65

619 54 0
                                    

Ở lối vào hành lang không một cơn gió thổi vào.

Ngoài kia trăng rất sáng, chiếu sáng cả một khu phố mà không cần bật đèn đường.

Trước đó xuất hiện một bảo mẫu, sau lại đến một Tần Hành, cả hai đều là những người khiến cho người ta thấy khó chịu.

Tần Hành gọi cô là chị dâu.

Đứa em trai bình thường kiêu căng ngạo mạn này nếu không cùng huyết thống thì cô cũng không muốn thừa nhận, không hiểu sao hôm nay lại thuận mắt hơn mọi ngày.

Cậu ta gọi Tần Miên Miên là chị hai, gọi cô là chị dâu.

Giản Ánh An tỉnh táo lại.

Nửa đêm yên tĩnh, cô không có khả năng nghe nhầm tiếng "chị dâu" kia, nghi ngờ không biết Tần Hành có phải đã trọng sinh không.

Cũng không hẳn là không thể, cô chính là người trọng sinh đây.

Nếu không thì chỉ có thể là Tần Hành điên rồi thôi.

Giản Ánh An: "Cậu chuyển tiền qua trước đi."

Tần Hành không chút do dự: "Số tài khoản là gì?"

Giản Ánh An đọc cho cậu số tài khoản.

Không lâu sau, màn hình điện thoại sáng lên, cô nhận được tin nhắn mới, trên tin nhắn là thông bảo chuyển khoản.

Thằng bé ngốc này quả thật đã chuyển tiền.

Thằng bé ngốc này cũng nghèo quá đi.

Tần gia có người chuyên lo chuyện sinh hoạt nên sẽ không thiếu cơm ăn, áo mặc, nhà ở, phương tiện đi lại, nhưng so với những gia tộc khác thì tiền tiêu vặt lại không hào phóng bằng.

Chẳng trách Giản Ánh An lại cảm thấy cậu nghèo như vậy.

Sở dĩ cô trào phúng là vì từ đầu đến cuối cô chưa bao giờ được hưởng cảm giác có tiền tiêu vặt.

Nếu không phải cô không thèm tiêu tiền của Tần gia, mấy khoản chi tiêu của Miên Miên đều do cô bao thầu thì hai người sẽ không bao giờ phát hiện ra là Tần gia đã khóa của bọn họ.

Không chỉ là tấm thẻ mà nhà họ Tần đưa cho.

Tần Hành chuyển tiền xong, dứt khoát lấy thẻ từ trong ví ra, bẻ gãy xong rồi định ném ra ngoài. Nhưng ngoài hành lang không có thùng rác nên cậu ta chỉ có thể bỏ vào túi.

Lố bịch thật.

Giản Ánh An không nỡ nhìn thẳng, cô không nói gì, trực tiếp đi chờ thang máy.

Tần Hành mở miệng ngậm miệng đều là chị dâu: "Chị dâu, có thang máy vậy sao lúc nãy chị lại đi bộ?"

Giản Ánh An được gọi như vậy cảm thấy có chút ảo diệu.

Cô đi thang máy thay vì thang bộ không phải vì sợ cậu ta đi theo sao?

Tần Miên Miên tỉnh lại, thấy Giản Ánh An không có ở nhà liền rót cho mình một cốc nước đá, uống một ngụm, sau đó vào nhóm lớp hỏi các bạn trong lớp xem hai ngày qua giảng viên dạy những gì.

Ngay khi nàng xuất hiện, nhóm lớp bắt đầu sôi sùng sục.

Ai cũng gửi link cho nàng.

[BHTT] [EDIT] Thiên kim thật cùng thiên kim giả ở bên nhau - Lai Bôi Hồng TràNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ