8.

127 15 2
                                    

Có một bí mật mà Jisung sẽ không bao giờ biết, cả nhóm không biết. Không một ai biết mà chỉ có riêng một mình Changbin biết mà thôi.

Hắn thích Jisung.

Hắn thích em đã hơn bốn năm rồi. 

Bốn năm chờ đợi một mối tình đơn phương dù biết sẽ chẳng đem lại kết quả gì tốt đẹp cả.

Người đơn phương lại đơn phương một người đang đơn phương người khác.

Hắn không phô trương mà cũng chẳng thổ lộ, Changbin lại chọn cách giấu nhẹm thứ tình cảm không nên có này đi, chôn chặt sâu nó vào trong lòng hắn. 

Hắn biết em yêu người bạn thân của em, nhưng Changbin vẫn chấp nhận chờ em. Hắn chờ bao lâu cũng được.

Chờ em sẽ có một ngày quay đầu nhìn về phía hắn.

Nếu nói Han Jisung là một đứa giỏi giấu cảm xúc thì Changbin lại là đứa diễn giỏi, thậm chí có thể tung hô hắn thành sao diễn viên hạng A.

Hắn diễn giỏi đến mức chẳng người nào nhận ra hắn đã yêu thầm em từ rất lâu rồi, ngoài mặt Changbin vẫn luôn tỏ ra thờ ơ, lạnh nhạt và đối xử với tất cả mọi người đều bình đẳng như nhau. Nhưng có trời mới biết rằng khi mọi người không chú ý, hắn sẽ âm thầm theo dõi em, giúp đỡ cho em mỗi khi em cần. Đặc biệt là luôn quan sát biểu cảm của em, xem hôm nay Jisung có vui hay không? Có buồn hay không? Có ai bắt nạt em của hắn hay không?

Hoặc là mỗi khi cả hai làm nhạc chung với nhau và ở lại studio đến tận tối muộn thì Changbin luôn là người chăm sóc cho em, dọn dẹp những thứ em đã bày bừa trên bàn, mua đồ ăn vặt cho em, hay là vì sợ em lạnh mà luôn đem theo áo khoác của mình để sẵn trên studio. Mỗi lần em vì mệt mỏi mà ngủ gật Changbin đều cố tình ngồi sát bên cạnh để em có thể gục đầu lên vai hắn mà ngủ, dù cho có mỏi đến mấy Changbin cũng chưa từng than lấy một lời. 

Và Changbin còn có một bí mật nữa.

Điện thoại của hắn thật ra là có hai cái, một cái dùng để làm việc và liên lạc với mọi người. Cái còn lại dùng để chụp và lưu hình của em, album ảnh trong điện thoại hắn gần như là tràn ngập ảnh của Jisung. Từng bức ảnh hắn lưu giữ lại đều là những hoạt động thường ngày của Jisung, những lúc em ăn hai má phính phính ra như một chú sóc con, lúc em ngủ, lúc em cười, lúc em giận dỗi và kể cả lúc em nghiêm túc trong khi viết lời bài hát.

Mọi khoảnh khắc của Jisung đều được Changbin bắt trọn và cất giữ, hắn trân trọng nó như một kho báu ngàn vàng của riêng mình.

Hắn thương em, yêu em nhưng chỉ có thể âm thầm ở sau lưng em mà bảo vệ cho em.

Changbin biết hết tất cả những việc em làm cho Donghyun, Changbin biết em yêu Donghyun nhiều đến dường nào và cũng biết em đã thất vọng đến chừng nào, khi mà em nhận ra Donghyun chỉ đang lợi dụng em. Cũng như hắn yêu em vậy, nhưng Changbin không muốn làm kẻ phá hoại tình bạn giữa hai người.

Hắn chỉ cần em vui vẻ, mỉm cười mỗi ngày. Đối với Changbin như vậy là đủ rồi.

Nhưng rồi Changbin biết tình cảm của mình sẽ chẳng thể nào giấu được nữa, cho đến khi hắn nghe được từ chính miệng em nói rằng em cảm thấy chán nản, em không còn cảm hứng viết nhạc nữa, em mệt mỏi và em muốn rời khỏi nhóm. 

[SKZ] [Binsung] Tháng Chín Có Gió VềNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ