Chap 4 : Ngôi nhà

216 22 3
                                    

Cảnh báo! Chương này có chứa nội dung liên quan đến chấn thương tra tấn giác quan. Hãy cân nhắc trước khi đọc. (Sẽ có cảnh báo được đặt trước các nội dung cụ thể của chương)

.

.

.

"Thật thú vị làm sao."

White Star nhìn vào hang động bị sập, nơi đồ chơi của hắn đã bị đánh cắp.

"Họ tìm thấy anh ta rất nhanh, nhưng bằng cách nào?"

Một làn gió thổi tung bay mái tóc White Star vào mặt của hắn. Khóe môi hắn xệ xuống khi những sợi tóc hung hăng hướng về phía mũi White Star.

"Phừ, gió thật sự rất khó chịu...."

"Bệ hạ!"

Vua Gấu Sayeru tiến lại gần với một thiết bị liên lạc trên tay. Thiết bị không hề hoạt động.

"Nó là gì?"

"Dorph nghi ngờ đó là các nguyên tố."

"Hửm?"

White Star cho rằng điều này hoàn toàn là có thể, vì không có cách nào để các đồng minh của Cale có thể xác định vị trí anh bị giam giữ nhanh đến như vậy.

Hắn sẽ nhận ra ngay nếu có ai đó đến gần.

"Thật sự điều này rất thú vị.....cái gì thế này?"

Gió vẫn tiếp tục hất tóc của White Star về phía mặt và miệng hắn mỗi khi White Star mở miệng. Nếu nhìn kỹ, bạn có thể thấy những tinh linh gió đang thắt tóc của White Star thành các nút thắt một cách vô cùng chính xác.

White Star nhíu mày.

"Gọi tên Sư tử chết tiệt đó và đám tinh linh của hắn lại đây. Hãy nhanh chóng đuổi lũ khốn nạn đáng ghét này ra khỏi hang của ta. "

"Thưa ngài, Vua Sư tử....hắn hiện tại đang rất bật. Ừm.."

Vua Gấu Sayeru ngượng ngùng nhìn đi chỗ khác khi tóc của White Star tiếp tục xoắn và xoay một cách kì lạ.

"Ta không quan tâm, chính ta sẽ giết lũ phiền phức này -chwết tiuệ- !?"

Một nắm tóc đỏ được nhét vào miệng White Star khi hắn thốt lên.

"Ôi không-!"

Với một luồng gió cuối cùng đầy khiêu khích, các tinh linh gió mang theo các cành cây, thả chúng xuống mái tóc White Star và làm cho chúng rối tung một cách chính xác. Tiếng gió xào xạc vang vọng khắp hang động trong khi White Star bị bỏ lại trong tình trạng nhớp nhúa, cấp dưới của White Star nhìn hắn với vẻ mặt kinh hoàng.

Luồng sát khí vẫn còn vương lại.

Lúc này hắn không dám nói gì trước mặt Bệ hạ của mình.

.

.

.

"Hmm! Nhân loại ơi, nếu ngươi không thức dậy khi ta đếm đến 100, ta sẽ lấy hết bánh quy của ngươi! 1..2..3.."

"99..99,5..99,7..99,99.."

"Được thôi, ta sẽ cho ngươi một cơ hội nữa. Lần này nếu ngươi không thức dậy trước 12 giờ tối, ta sẽ ăn hết bánh táo! Ta sẽ không chia cho ngươi bất kỳ miếng bánh nào đâu!"

(TRANS/TCF fanfic) Mang anh ấy lại gần hơn từng chút mộtNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ