Chương 1: Hoa Hồng Trắng
Sương mù mờ mịt.
Tại nghĩa trang, bông hồng trắng lặng yên nở rộ được ghim trên áo sơ mi đen của Bạch Phù.
Dưới tán ô đen là gương mặt nhợt nhạt mong manh của Bạch Phù, vài sợi tóc ẩm ướt lòa xòa trước trán anh, từng đường nét hiện lên tựa như một món gốm sứ trắng vừa được tráng men.
Những bóng người lờ mờ di chuyển qua lại phía sau anh như cảnh phim dài bị nhòe trong máy quay, anh không nhớ mình đã nghe thấy bao nhiêu tiếng thở dài và những lời "xin chia buồn" đau thương.
Không biết đã trôi qua bao lâu rồi, lễ tang kết thúc, nghĩa trang yên tĩnh trở lại.
Gió thổi tan dần sương mù nhưng cũng làm những hạt mưa rơi nghiêng đi, vài giọt rơi vào khóe mắt khiến Bạch Phù phải chớp chớp mắt.
Anh từ từ nhìn lên và dừng lại trên bia mộ cách đó vài bước.
Trên bia mộ là bức chân dung đen trắng, người trong ảnh đang nở nụ cười với anh, đôi mắt giống anh đến chín phần ấy vẫn rạng ngời giữa khung ảnh đen.
Đó là màu sắc duy nhất trong nghĩa trang giờ phút này.
Đó là em trai ruột của Bạch Phù, Bạch Loan.
Anh đi tới nghiêng tán ô che mưa cho bia mộ. Mái tóc ướt đẫm rũ xuống trước trán làm anh trông càng thêm nhợt nhạt, trông như một bóng ma giữa màn mưa.
Thời gian trôi qua.
Có người đến vỗ vai anh từ phía sau, cơ thể anh cứng đờ rồi mơ màng quay lại, anh bị một lời hỏi thăm kéo về thực tại.
"Anh Bạch." Người mặc đồng phục cảnh sát hỏi, "Anh vẫn ổn chứ?"
Bạch Phù lắc đầu, đôi môi nhợt nhạt của anh mở ra khép lại vài lần nhưng không phát ra âm thanh, anh phải hắng giọng vài tiếng rồi mới tiếp tục nói: "Tôi không sao."
"À, vậy thì tốt." Cảnh sát mỉm cười, "Chúng tôi đến để thông báo về kết quả xử lý vụ việc."
"Được." Bạch Phù gật đầu, "Tôi nghe đây."
"Về việc em trai anh đột ngột qua đời vì bệnh tim, chúng tôi đã điều tra và xác định rằng anh Giang Đinh không biết chuyện anh Bạch Loan mắc hội chứng sợ mật độ dày đặc* và bệnh tim bẩm sinh, vì vậy chúng tôi kết luận đây là một tai nạn, không đủ điều kiện để kết án, nhưng vì lý do đạo đức, nhà họ Giang đã đồng ý bồi thường cho anh..."
*Hội chứng sợ mật độ dày đặc của sự vật là một thuật ngữ trong tâm lý học và y học để mô tả nỗi sợ hoặc cảm giác khó chịu khi phải đối mặt với những vật thể hoặc hình ảnh có mật độ dày đặc, thường là các đối tượng có cấu trúc hoặc hình dạng được sắp xếp rất gần nhau.
Miệng cảnh sát vẫn đang nói, nhưng tâm trí Bạch Phù lại trôi xa.
Trái tim anh như bị một bàn tay siết chặt, những ngón tay ấy ra sức cào xé làm anh cảm thấy rất căng thẳng và đau đớn.
Nhưng dù có đau hơn nữa thì cũng chẳng ích gì.
Chỉ là một "tai nạn".
Nhưng làm gì có kiểu tai nạn nào lại trông giống hệt như một vụ mưu sát có chủ đích như thế chứ?
BẠN ĐANG ĐỌC
[EDIT HOÀN/ĐAM MỸ] Quỹ Tích Hô Hấp - Thời Thăng
Historia CortaTruyện: Quỹ tích hô hấp Tác giả: Thời Thăng Thể loại: Đam mỹ, Giả tưởng, BE, Niên hạ, Cường cường, Ngược công, Cẩu huyết, 1v1, Bánh đắng trước khi ngủ(?) Số chương: 33 chương + 2 phiên ngoại Tình trạng bản gốc: Đã hoàn Tình trạng edit: Đã lết xong E...