Tan ca

649 58 0
                                    

Truyện được lấy cảm hứng từ bài hát "Tan ca" của anh Đạt Ozy và chị PiaLinh.

***

Người ta biết HLE là đội tuyển thi đấu gồm có năm thành viên, nhưng mấy ai biết thật ra nhà này có tận sáu người, cộng thêm cả Daisy. Người ta biết Delight là bé support nhí nhảnh đáng yêu và đầy tài năng của nhà Hanwha, nhưng mấy ai biết, chén cơm của thằng bé sắp bị bà chị Chaeyoung nhóm fromis9 cướp mất. Người ta biết đội hình năm nay của nhà bảo hiểm là một đội hình brotherhood, tình anh em thắm thiết sống chết có nhau, nhưng mấy ai biết có hai người trong đội không phải tình anh em.

Hôm nay là ngày ghi hình Media Day - LCK Summer 2024. Bình thường những sự kiện như thế này sẽ là Viper tham gia cùng đội trưởng Peanut và thầy Dandy. Bởi anh rất thông minh cũng rất khéo léo, dù câu hỏi có khó khăn và hóc búa, anh vẫn sẽ trả lời để chẳng mích lòng bất cứ ai. Anh cũng có ngoại hình rất ưa nhìn, khuôn mặt trắng tròn bầu bĩnh cùng cặp răng hải ly đáng yêu sẽ vô tình lộ ra mỗi khi anh nói chuyện hay cười rộ lên, bờ vai rộng nhưng eo lại nhỏ, chiêu cao ấn tượng nhưng vóc dáng lại thanh mảnh, chẳng những không mất cân đối mà ngược lại còn khiến anh vừa ấm áp vững chãi lại vừa xinh đẹp đáng yêu, khiến người ta không kìm lòng được chỉ muốn đến gần ôm ấp yêu thương, từ đó sẽ thu hút thêm sự chú ý về cho đội tuyển của bọn họ.

Lúc có thông báo về ghi hình Media Day, cậu đã đinh ninh như thế, vậy mà cuối cùng người được chọn lại là cậu. Khi đó cậu cũng bất ngờ lắm, nhưng chẳng biết làm thế nào được, cuối cùng chỉ có thể chấp nhận tham gia ghi hình.

Dù sao cũng là tuyển thủ nổi tiếng, cũng đã không ít lần cậu tham gia những hoạt động ghi hình và phỏng vấn tương tự, nhưng lần nào cũng thế, cậu đều cảm thấy bồn chồn và lo lắng. Suốt cả buổi ghi hình ngày hôm ấy, cậu cứ dính lấy vị đội trưởng nhỏ, nửa bước cũng không rời. Dù cậu biết thi thoảng sẽ có một (vài) ánh mắt nhìn chằm chằm về phía cậu, nhưng cậu quyết định sẽ làm lơ nó và càng dính chặt hơn với vị đội trưởng. Bởi cậu biết mình không quá thông minh, cũng không quá khéo léo, sợ nếu bị tách khỏi vị đội trưởng đội mình, cậu sẽ vô tình gây ra sai sót gì đó.

Han Wangho hình như cũng nhận ra điều đó, vậy nên càng tranh thủ trò chuyện với cậu nhiều hơn. Những lúc cả hai không quay hình cũng sẽ bày ra một vài trò vô tri nào đó, cũng nhân lúc không ai ghi hình mà vỗ vỗ tấm lưng to gấp đôi anh, thì thầm cỗ vũ đứa em út không bé bỏng lắm.

Nhưng dù vậy, cậu cũng chẳng thoải mái hơn được bao nhiêu, cho đến khi có điện thoại gọi tới. Đó là một dãy số không lưu tên, nhưng từ lâu, cậu đã thuộc lòng chúng. Khẽ nở một nụ cười, một nụ cười khó nhận ra, cậu bắt máy. Ngay lập tức, đầu dây bên kia vang lên một chất giọng trầm ấm.

- Alo? Buổi ghi hình sao rồi? Có thuận lợi không?

- Anh, em sợ.

Bên kia im lặng một lúc, có lẽ anh biết cậu lo sợ điều gì, vậy nên đang lựa lời động viên, hoặc tìm cách gì đó khích lệ con cá bự.

- Không sao đâu Geonwoo, em cũng rất giỏi mà. Em cũng rất đáng yêu và khéo léo. Đừng lo lắng quá nhé. Nếu có câu hỏi nào khó quá, em cứ đưa mic sang cho anh Wangho, để anh ấy trả lời là được.

[ZePer] CamNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ