Chương 33: Đi chơi

83 8 0
                                    

Khu du lịch có xe đưa đón, sẽ đưa thẳng đến cổng công viên giải trí trên nước, tiện lợi hơn so với tự lái xe.

Hai người đi thêm một đoạn ngắn thì đến trạm xe. Cứ mười lăm phút lại có một chuyến, họ dừng lại đợi. Trạm có lều che nắng và ghế ngồi, Quý Tinh Nhiên cùng Lộ Quy Chu ngồi xuống nghỉ.

Lộ Quy Chu thấy một giọt mồ hôi lăn từ trán Quý Tinh Nhiên xuống cổ áo.

"Bé ngoan, có nóng không?"

Hiện tại là mùa hè, hôm nay còn oi hơn hôm qua, Quý Tinh Nhiên mặc áo dài tay, dù cảm thấy nóng nhưng vẫn tỏ ra thoải mái, lắc đầu: "Không nóng đâu."

Lộ Quy Chu không nỡ, bắt đầu khuyên: "Nếu nóng thì cứ cởi áo ra, công viên trên nước nhiều đàn ông không mặc áo, bé ngoan không cần ngại."

Nghe vậy, Quý Tinh Nhiên theo bản năng liếc nhìn cơ bụng của Lộ Quy Chu. Từng múi rõ nét, đầy vẻ khỏe khoắn và mạnh mẽ.

Thật đẹp quá.

Quý Tinh Nhiên có chút ngượng ngùng, vội dời mắt, nuốt khan, lắc đầu: "Thật sự là không nóng mà."

Đôi lúc cậu cũng khá cứng đầu. Lộ Quy Chu chẳng biết làm sao, không có gì trong tay, chỉ có thể ngồi bên cạnh Quý Tinh Nhiên mà phẩy tay, quạt cho cậu.

May mà trạm xe lúc này không có ai khác, giữ đủ thể diện cho anh Lộ tổng.

Chẳng bao lâu, xe tới, mang theo làn gió mát, đưa họ đến cổng công viên trên nước.

Công viên rất náo nhiệt, Quý Tinh Nhiên chưa bước vào cổng mà tiếng cười và tiếng nước đã vọng vào tai, đầy hứng khởi.

Cảm giác vui vẻ ấy lan truyền sang cậu, khiến cậu không chờ nổi, kéo tay Lộ Quy Chu đi nhanh vào.

Bước qua cổng, các loại trò chơi hiện ra sau làn nước. Bên này là máng trượt uốn lượn, bên kia là dòng sông phiêu lưu thư giãn. Trong mắt Quý Tinh Nhiên tràn đầy tò mò, cậu gần như không biết nên nhìn cái gì trước.

"Ba, mẹ, con muốn chơi cái kia!" Một cậu bé kéo tay đôi vợ chồng trẻ phía trước, khiến họ bật cười bất đắc dĩ, bước nhanh theo sau con. Cả nhà ba người ai cũng nở nụ cười hạnh phúc.

Quý Tinh Nhiên nghĩ, hồi nhỏ mình chắc cũng như thế.

Lộ Quy Chu kéo cậu trở về thực tại: "Bé ngoan, muốn chơi cái nào?"

Quý Tinh Nhiên quay đầu lại, đôi mắt sáng rực: "Muốn chơi hết!"

Ánh mắt Lộ Quy Chu đầy cưng chiều, anh gật đầu cười: "Được, vậy chúng ta sẽ chơi hết."

Vì đây là lần đầu tiên Quý Tinh Nhiên đến, nên cậu chọn một trò chơi nhẹ nhàng – máng trượt nước – xếp hàng cùng một đám trẻ con.

Dù không có hứng thú với trò này, nhưng Lộ Quy Chu rất vui khi đi cùng Quý Tinh Nhiên, nên anh cũng đứng xếp hàng giữa đám trẻ con.

Càng chơi các trò khó hơn, Quý Tinh Nhiên như được giải phóng bản thân, kéo Lộ Quy Chu từ trò này sang trò khác.

Tối qua, Lộ Quy Chu còn thấy Quý Tinh Nhiên ngồi trước cây đàn piano, thanh lịch như một tiểu vương tử.

[ĐM/HOÀN] Thiếu Gia Giả Bị Đuổi Khỏi Hào Môn Mất Trí Nhớ - Khê Nam Hữu TrúcNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ