Chương 23

392 37 4
                                    

Chương 23

"Chủ... chủ thượng."

Môn khách phía sau bị hắn làm cho sợ hãi, không dám nói gì.

"Chủ thượng nói thật sao? Nếu như vậy, thần nguyện ý vì vương gia mà giải ưu, xin thần được cáo lui trước."

Trong đám người có một kẻ dáng dấp gầy gò, đôi mắt láo liên tiến lên hành lễ với Tiêu Kiến Bạch, rồi dần dần lui ra ngoài.

Những người khác thấy gã, ánh mắt không khỏi lộ ra một tia khinh bỉ.

Dương Cát tên này rất giỏi lấy lòng, lại được chủ thượng sủng tín, chỉ tiếc rằng Hạ Hàn Thanh không biết làm sao đã đắc tội với chủ thượng, rơi vào tay Dương Cát e là khó giữ mạng.

"Các ngươi cũng lui xuống đi."

Tiêu Kiến Bạch phất tay.

Đình này nhỏ, không chứa nổi nhiều người như vậy, hắn muốn giữ lại để mời Hạ Hàn Thanh, đám người này thực sự vướng mắt.

Con thuyền nhỏ trên hồ khẽ lắc lư, Tiêu Tắc Tự quay lưng về phía đình không nhìn thấy người trong đình, nhưng Hạ Hàn Thanh lại nhìn thấy rõ ràng.

Hắn vốn không muốn đối diện với những người này, nhưng Tiêu Kiến Bạch cũng đã nhìn thấy hắn, theo lễ, hắn nên tiến lên bái kiến.

Con thuyền dừng lại bên ngoài đình, Giang Lăng dùng dây buộc thuyền vào cột.

Tiêu Tắc Tự lập tức nhảy xuống thuyền, nước hồ tràn lên bậc thang, tà áo y lập tức ướt một mảng, nhưng y không để ý, một lòng chỉ muốn vào đình chơi, lại cất bước tiến thêm một bước.

Nhưng đột nhiên đụng phải một lồng ngực rắn chắc.

Y ngẩng đầu nhìn, trong tầm mắt xuất hiện một nam tử mặc trường bào màu lam gấm, chỉ là đôi mắt ưng của người này có chút đáng sợ, Tiêu Tắc Tự bị y dọa không khỏi lùi lại một bước, một chân giẫm vào nước hồ, nước lạnh lập tức tràn vào trong giày.

"Tam đệ! Lâu rồi không gặp."

Tiêu Tắc Tự muốn chạy, nhưng cổ tay lại bị người này nắm lấy, lôi mạnh lên.

"Ta... ta..."

"Tướng công! Cứu ta."

Ánh mắt cầu cứu hướng về phía Hạ Hàn Thanh, Hạ Hàn Thanh vừa được Giang Lăng đỡ xe lăn từ trên thuyền xuống, hắn đỡ xe lăn chắn trước mặt Tiêu Tắc Tự.

"Bái kiến Túc vương điện hạ!"

Hạ Hàn Thanh nói lời cung kính, nhưng trong mắt lại không có chút thiện cảm nào.

"Bái kiến Túc vương."

Thính Lan và Giang Lăng cũng đồng loạt khom người hành lễ.

Tiêu Kiến Bạch nhếch miệng cười, "Thính Lan cô nương, đã lâu không gặp, ngươi vẫn khỏe chứ?"

"Tiện nữ mọi sự vẫn ổn, tạ ơn vương gia đã hỏi thăm."

Thính Lan nói không vui không buồn, không kiêu ngạo không siểm nịnh, giọng nói cực kỳ bình thản.

"Điện hạ, sang bên thần đi."

[ĐM] [EDIT] - SAU KHI GẢ CHO TƯỚNG QUÂN TÀN TẬT - MINH NGUYỆT KHANH TỬUNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ